Friday, October 31, 2008

Thơ Bùi Giáng

Bùi Giáng Chọn Lọc

Tản Đà bị tẩu hoả nhập ma
 

"Còn trời còn nước còn non
Còn cô bán rượu, anh còn say sưa"
(thơ Tản Đà)

Say rượu nhiều, say cô nhiều nữa
Vì say cô, lần lữa tới lui
Say be bét khóc sụt sùi
Say sưa nhị bội, say sưa song trùng
Cũng có lúc vẫy vùng cười rộ
Vung bàn tay giả bộ thơ ngây
Vuốt vào nhẹ nhẹ đôi vai
Của cô tròn trĩnh nhớ ngày nhớ đêm
Đôi vai ấy đôi phen về viếng
Giấc ngủ tôi mông huyễn chiêm bao
Giữa đêm sực tỉnh ôi chao!
Thực là thực sự mà nào có chi mô!
Sáng dậy sớm tò mò chân bước
Dò dẫm đi bước trước bước sau
Bước nhanh gấp gáp gắt gao
Khách đầu tiên đến mau mau mở hàng
Nàng thừa biết rõ ràng ông khách
Quá mê man tìm cách tỏ ra
Rằng mình rất mực thiết tha
Xét vào say rượu xét ra say tình
Nàng úp mở nín thinh không nói
Mắt lá răm sôi nổi liếc qua
Một nhìn như thể trăm hoa
Phút giây đua nở sương sa động mình
Sương vồ vập hoa tinh nghịch rỡn
Sương vỗ về hoa bỡn cợt sương
Tình yêu kỳ bí dị thường
Đong đưa quá độ khẩn trương chan hoà
Hoành ba mục, thu ba dợn sóng
Kết ngọn triều tập bóng thiên thu
Tình yêu có tạc có thù
Có duyên cá nước đắp bù rượu men
Rồi từ đó thường hằng qua lại
Tiếp tục đi gặt hái say sưa
Thần công du hí thượng thừa
Nhập ma tẩu hoả xin chừa chịu chơi!


***




Lời thôn nữ

 Ngần ngừ nàng mới thưa rằng
Thói nhà thôn ổ chất hằng nông dân

Quẩn quanh ngày tháng gốc phần
Người tình xưa cũ Việt Tần cách xa

Trông người lại ngắm tới ta
Một điên một dại biết là có nên.


***


Nỗi buồn nỗi khổ đời xưa
Nỗi sung sướng đến móc mưa bất ngờ
Đời xưa đất đá đều đờ đẫn điên
Đời này đất đá cằn khô
Điên duỗi dọc, điên ngửa nghiêng
Điên là hạnh phúc thần tiên ở đời
Điên rồi rốt cuộc hỡi ôi
Cũng đành chấm dứt lìa đời hết điên.



1996

***

Anh lùa bò vào đồi sim trái chín

Anh lùa bò vào đồi sim trái chín
Cho bò ăn cỏ giữa rừng sim
Anh nhìn lên trời xanh đỏ chín
Anh ngó bốn bề cây lá gió rung rinh

Anh nằm xuống để nhìn lên cho thỏa
Anh thấy lòng mở rộng đón trời xanh
Chim ngây ngất vào trong đôi mắt lả
Anh lim dim cho chết lịm hồn mình

Anh quên mất bò đương gặm cỏ
Anh chỉ nghe tiếng cọ rì rào
Có hay không? bò đương gặm đó?
Hay là đây tiếng gió thì thào?
Hay là đây tiếng suối lao xao
Giữa giòng cỏ xuôi ghềnh chảy xuống?

Mùi thoang thoảng lách lau sương đượm
Mùi gây gây gấy gấy của hương rừng
Mùi lên men phủ ngập mông lung
Không biết nữa mà cần chi biết nữa

Cây lá bốn bên song song từng lứa
Sánh đôi nhau như ứa lệ ngàn ngàn
Hạnh phúc trời với đất mang mang
Với bò giữa rừng hoang đương gặm cỏ
Với người ngó ngất ngây đương nằm đó
Không biết trời đất có ngó mình không

1950

***




Thênh thang Bình Thạnh dọc dài
Mỗi năm tháng mỗi từng ngày lớn thêm

Rộng dài thơ mộng hằng đêm
Mỗi mai sáng giậy ra xem mặt trời

Bình minh nắng sớm chao ôi
Đẹp hơn tất cả mặt trời xưa nay

Hỏi em có nhớ những ngày
Lầm than lạc lối thở dài bao phen

Nâng ly khánh chúc phải chăng?
Ấy rằng khổ tận ấy rằng cam lai

Chờ nhau chín suối sau này
Cùng nhau tưởng niệm những ngày dương gian.

***
Buồn Đã Nhiều
 
Buồn đã nhiều giờ xin vui nhiều nữa
Nhiều không xong thì ít cũng được rồi
Miễn tí chút long lanh là đủ lắm
Cạn ly này? nâng nhẹ nhẹ lên môi

Thử gắng gượng làm bài thơ chưa biết
Đã biết rồi ? chưa biết , nói cho vui
Từ vạn thuở, trăm năm là bất diệt
Từ thiên thu, chỉ đón một đời người

Em chịu đón hay là không chịu đón
Chịu đón thì đón rước cho tươi vui
Đừng mặc cả éo le là lẫn lộn
Lẫn lộn là hỗn độn lấp chôn vùi

Những từ đó về sau sẽ có lúc
Bất thình lình tuế nguyệt tới sau lưng
Không báo trước là giây hay là phút
Là giờ nào tất mệnh đóng kín bưng

Hai cánh cửa khóa chặt đời chưng hửng
Mặc tồn sinh gắng sức rúc chui ra
Và lúc đó còn đâu giờ để tưởng
Tới máu tim tiều tụy với ruột rà

Nằm im dưới đất thiết tha
Thương yêu đứt ruột lá hoa trên đời
Còn đâu nữa dịp phanh phơi
Tan hoang hào lũy dưới trời dửng dưng

Giận hờn đã lắm vô duyên
Còn đâu kỳ ngộ ngẫu nhiên ban đầu

Bài thơ có nói gì đâu
Bài thơ bắt buộc chậm mau hương mùa
Lúc khắng khít, lúc lưa thưa
Vì không một lúc nào ngừa mai sau

Nào ngờ có nghĩa gì đâu
Trăng thanh gió mát lần thâu đã nhiều
Đăm chiêu rất mực đến điều
Tử sinh liều giữa hoang liêu cuối cùng


(trích tập thơ Như Sương)

***

Chuyện Chiêm Bao (hai)

Đêm đêm anh ngủ màn trời
Nằm trên chiếu đất dịch dời tủy xương
Tủy xương dời dịch tuyết sương
Trùng quan thu tóm về vườn giá băng
Mồ hôi sa mạc hằng hằng
Đổ ra thánh thót cản ngăn bốn mùa
Nắng mưa dù thiệt dù thua
Thiệt thua thù thắng thượng thừa thành thân
Bấy nay kẻ Việt người Tần
Bấy nay dưới nguyệt đếm gần đếm xa
Đếm lui đếm tới đời ta
Đếm từ mạt thế đổi ra thịnh triều
Bất ngờ dừng sững đến điều
Hồng hoang thái thậm hoang liêu dại khờ
Đầy vai địa lý chép tờ
Thơ về quá muộn tóc tơ điêu tàn
Trời màn đất chiếu hỗn mang
Sầu đi hỗn độn quá quan điệu chào

***

Em Đi
 
Tiền trình vạn lý lênh đênh
Một thân một thể một mình em đi

Anh ngồi bủn rủn tứ chi
Thiên thu muôn thuở thuộc tùy tang thương

Cảo thơm lần giở đoạn trường
Phong tình Cổ Lục khôn lường khảm kha

Em đi vĩnh biệt quê nhà
Em về Vĩnh dạ không nhà không quê

Bài thơ kính tặng ê chề
Từ trong đứt ruột quặt què ngoài ra


(trích tập thơ Như Sương)

***

Em Đi III
 
Vào rừng hái một trái sim
Cho em nửa trái em không bằng lòng

Buộc anh hái đủ một trăm
Thong dong ngồi xuống cùng ăn giữa rừng


(trích tập thơ Như Sương)

***

Hãy Vô Ngôn
Giập đầu vái tạ cô nương đẹp
Dám hỏi bao giờ có đẹp hơn
Miệng ngọc cười xòa lên tiếng đáp
Rằng xin các hạ hãy vô ngôn

***

Lời Người Điên 
Chúng tôi người ngợm vô thường
Lúc mê man lúc chán chường thể thân
Các em gắng gổ đôi phần
Đừng quên uống rượu lần khân sinh bình
Dịu dàng sống giữa gia đình
Ngày ngày tháng tháng hậu tình năm năm
Trái tim nguyệt tỏ đêm rằm
Máu me mây gió tơ tằm vấn vương
Ở đời kiệt tận xẩu xương
Hình hài biến thể thân mường tượng thân

***

Lúc Ngoảnh Lại 

Lúc ngoảnh lại ngắm màu dương liễu
Thà khuyên chàng đừng chịu tước phong

(Chinh phụ ngâm)


Lúc ngoảnh lại ngắm màu dương liễu
Thà khuyên chàng đừng chịu rong chơi
Bao ngày nằm đất ngủ trời
Lúc đi ngắm gió lúc ngồi ngắm sương

Lúc ngoảnh lại - mùi hương bay mất
Lúc quay đi - phảng phất phía sau
Muôn hương muôn sắc muôn màu
Tập thành hậu diện Chiêm Bao Niết Bàn

Cuộc trần thế bách ban sự huống
Bao sự tình chìm xuống nổi lên
Người đi góc bể gập ghềnh
Kẻ về xó bếp quên tên tuổi mình

Lúc ngoảnh lại thình lình chợt thấy
Sau lưng mình lẩy bẩy đa đoan
Hồi sinh gió núi trăng ngàn
Thấy em cơ cẩn đá vàng hơn xưa

Lúc ngoảnh lại chép bừa ra bút
Chào mai sau hun hút biển dâu
Phù trầm ký ức thiên thâu
Nặng tình quá khứ anh chào tương lai

(trích tập thơ Như Sương)

***

Mai sau em về

Em về mấy thế kỷ sau
Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy chăng
Ta đi còn gới đôi giòng
Lá rơi có dội ở trong sương mù!

Những thương nhớ lạnh bao giờ
Đường Thu chia ngã chân trời rộng tênh
Đây phồn hoa của thị thành
Đây hồn thủy thảo khóc tình ngửa ngang
Càn khôn xưa của riêng chàng
Xưa đài vũ trụ thiếp mang riêng mình
Bây giờ đón bước em xinh
Sầu đau nhan sắc bất bình ra sao?

***

Mai Sau Kể Lại

Ngày nào gặp trở lại em
Một nơi nào đó bên kia mặt trời

Không còn mặc cảm lôi thôi
Hồn nhiên kể lại chuyện đời xưa xa

Còn em nếu gặp lại ta
Nhìn ta em có biết là ta không

- Kiếp xưa anh một thằng khùng
Anh thằng say rượu vô cùng đảo điên

Làm thơ lắm lúc quàng xiên
Đôi phen rất mực thần tiên dịu dàng

Tráng niên ra đứng giữa đàng
Làm trò cảnh sát công an điều hành

Lão niên ân hận thập thành
Về nhà thân thích họ hàng ăn cơm

Được cho ăn uống thật ngon
No nê nằm ngủ vuông tròn lắm thay

(trích tập thơ Như Sương)

***

Và Có Lẽ
 
Và có lẽ ngày mai anh sẽ khóc
Vì em đi vào lúc gió đang bay
Và giông bão đánh chìm bao khổ nhọc
Của non sông nghìn thuở đã phơi bày

Em đi tới một tương lai xa hút
Anh già nua ngồi lặng lẽ chắp tay
Từng kỷ niệm mấy chục năm tê buốt
Ngồi bên đường chờ đợi bóng mây bay

Em đã biết từ lâu em rất rõ
Còn lời gì nói được nữa hay không
Hãy chậm rãi bên đường em ngồi đó
Tự hỏi mình còn có nữa hay không

Phút giây cuối bên con đường tiếp nối
Anh chào em như vĩnh biệt muôn ngày
Một quá khứ nặng nề như một khối
Giá băng tràn suốt gian khổ đeo đai

Rồi có lúc như lần này có lẽ
Quỳnh Nga xanh như vang bóng màu Lan
Và Vĩnh Thúy Thừa Thiên thu tận mỵ
Cùng nắm tay đưa Vĩnh Dạ lên đường

Rồi có lúc như lần này lần nữa
Một bài ca sẽ chuyển điệu khôn hàn
Lời gay cấn đầu thai trong Vó Ngựa
Hồn hóa sinh về Núi Đá Mưa Ngàn

Rồi có lúc ngẫu nhiên em chợt thấy
Rằng anh điên như từng đã điên rồi
Vì điên ấy là triều vui tràn giậy
Ngập bến bờ của tình mộng chia trôi

Em chợt thấy yêu đời vô cùng tận
Vì đời là rất mực rất thiêng liêng
Em chợt thấy không buồn đau oán giận
Vì Thiêng Liêng không chia biệt cõi miền

Em chợt khóc như anh từng đã khóc
Em chợt vui như anh chẳng được vui
Em chào đón những xuân xanh bát ngát
Đang đi về từ tuyệt thể xa xôi

Anh ngồi lại bên đường chờ đợi lúc
Của phút giây lịch sử chuyển thình lình
Là giây phút từ sử xanh cổ lục
Của cảo thơm từng lần giở trước đèn

Còn truyền lại chuyện phong tình cổ lục
Của tân kỳ cùng cực cổ ra kim
Giờ đốn ngộ nơi thiên nhai hải giác
Em nâng ly khánh chúc nước non mình

(trích tập thơ Như Sương)

***

Vì Mệt Mỏi Nên Học Bài Không Thuộc
 
Vì buồn rầu nên làm thơ không ra
Vì phiền muộn nên trái bom không nổ
Vì trắng da nên brigitte không già
Vì nàng da trắng nên ta
Nhớ nàng như thể phận ta da vàng
Đầu đuôi thơ viết lộn hàng
Hóa ra nét chữ lên đàng quẩn quanh

***

Vì Sao Khùng 
Vì yêu dấu quá Nàng thơ
Với em vô tận nên ngơ ngẩn buồn
Thần tiên Thánh Phật bao dung
Hiểu lòng tôi lắm - tôi khùng vì thơ

***

Vui Và Buồn

 Các con còn nhỏ phải không
Thấy ông cười khóc mà không vui buồn
(Không vui sao cười? không buồn sao khóc?)

Khóc vì trăng mọc mưa nguồn
Cười vì tuyết đổ vui buồn muôn phương

Quanh năm lạc nẻo lầm đường
Thu về xuân lại mộng trường chia xa

Đời bất tuyệt, mộng nguy nga
Lẽ nào có thể tiên nga điêu tàn

Ngày xuân chín chục thiều quang
Cành lê trắng điểm, lá vàng ở đâu?

(Em đi từ tỉnh mộng đầu
Một mình ở lại anh sầu trăm năm

Em từ vô tận xa xăm
Trùng lai chất vấn: từ trăm năm nào)

(trích tập thơ Như Sương)

***

Thơ Tặng

 Làm thơ tặng chú bé con
Làm thêm câu nữa tặng con chuồn chuồn

Xong rồi bỏ bút tựa lưng
Vào gốc cây ngủ ngoài đuờng chịu chơi

Nắng trưa nắng xế đầy trời
Bóng cây râm mát che đời ta điên

(trích tập thơ Như Sương)

***

Tình Điên Ấy
 
Tình điên ấy ít nhiều em có thấy
Rất nhiều lần em có thấy có nghe
Có nghe nói rằng Trích Thiên thuở ấy
Có nghe rằng Phạm Thái thuở nào
Họ nốc rượu lu bù em có biết
Bởi vì sao mà tự diệt đời mình
"Một tập thơ sầu ngâm sảng sảng
Vài nai rượu kếch ních tỳ ty
Chết về Tiên Bụt cho xong kiếp
Đù ỏa trần gian! sống mãi chi"

( Phạm Thái )

...

(trích tập thơ Như Sương trang 34-37)

***

Tình Yêu

Yêu nhau nhiều lúc mộng liều
Nhớ nhau quá độ nhớ nhiều như thương

Thương nhau quá độ bình thường
Trở thành quái gỡ mộng trường tịch liêu

Lỗi từ tấm tức xế chiều
Hào quang phụ nữ diễm kiều mà ra

Tại người đâu phải tại ta
Tại người như thế thành ta điên rồ

T.B: Đi tu tâm niệm

Đi tu em nhớ một lời
Đừng bao giờ trở lại đời làm giai nhân

Đừng đẹp đẽ đến vô ngần
Chỉ cần chút đỉnh đẹp tần ngần tu ( đi )

(trích tập thơ Như Sương)

***

Trăm Năm

Trăm năm gian khổ trường kỳ
Tình yêu gian khổ thuận tùy phút giây

Trăm năm chỉ một lúc này
Một giây phút một không ngày không đêm

Buồn vui chất chứa mỏi mềm
Chất chồng chất ngất ngày đêm chán chường

Bài thơ em vất giữa đường
Chờ ngày trở lại muôn phương một mình

(trích tập thơ Như Sương)

***

Trước Khi

Trước khi về chín suối
Em xin gửi đá vàng
Của trăm năm buồn tủi
Về trở lại nhân gian

***

Những Bài Thơ Mất

 Những bài thơ mất đi đâu
Mất đi mất lại mãi màu đầu tiên

Ba mươi năm mỏi mệt cuồng điên
Giòng thơ đứt quãng liên miên bụi đời

Giờ này mất nữa hay thôi
Mất thêm cho trọn nghiệp trời ban cho

Trời cho bữa đói bữa no
Trời cho mê tỉnh tròn vo một mười

Trời cho đất một tốt tươi
Đười ươi muôn thuở con người đầu tiên

Trùng phùng, ấy nghĩa nghiệp duyên
Trùng sinh, ấy nghĩa thần tiên sinh tồn

Trăm năm dâu biển dập dồn
Tòng lai tâm sự bồn chồn tai ương

(trích tập thơ Như Sương)

***

Ông Trời Chịu Thua
 
Bây giờ tôi rất có quyền
Hỏi ông trời: - Chớ thuyền quyên là gì?
Mà nhân gian nhớ li bì
Từ thiên thư tới tám kỳ càn khôn
Trời rằng: Ngươi rất có quyền
Hỏi như rứa đó ... nhưng ...
- Nhưng sao?
- Nhưng ta không đủ thẩm quyền đáp đâu!

***





Đọc thêm thơ sưu tầm
Lục Vân Tiên - Nguyễn Đình Chiểu
Chinh Phụ Ngâm - Đặng Trần Côn
Những Bóng Người trên Sân Ga - Nguyễn Bính
Đưa Em tìm Động Hoa Vàng - Phạm Thiên Thư
Tình Sầu - Huyền Diệu
Anh Thư Họ Triệu - Lê Ngọc Hồ
Ghen - Thơ Nguyễn Bính

Đọc thêm thơ của Kim Bạch Kim
 Ngẫm Tình Đời
Trong Mắt Anh Tôi Thấy Địa Đàng
Chúc Tết Nhâm Thìn
Chúc Xuân 
Năm Nhâm Thìn
Xuân Nhâm Thìn
Tuyết Đầu Xuân
Thu Trên Giàn Mướp Đắng 
Bông Hồng Không Gai 
Mưa Tím
Giấc Điệp và Năm Canh
One Way Ticket to the Galaxy
Hững Hờ Xuân
Cỏi Tương Tư
Hè Việt Nam
Dạo Chơi Ngắm Cảnh
Thung Lũng Tím
Trầm Tư Mặc Tưởng
Dòng Sông Đẹp với nhiều Giai Nhân
Tết Đến Xuân Tân Mẹo
Tưởng!
Xuân Canh Dần
Xuân Viễn Xứ
Sầu Đông
Nguyệt Đùa
Cảnh Đêm Thu
Chơi Cờ Uống Rượu
Tết Trung Thu
Âm Dương Cách Biệt
Đoạn Trường Tương Tư
Trăng Soi Phận Kiều
Trăng Dưới Nước
Vào Thu
Giọt Đắng Đêm Thu
Thiên Thu
Trọn Một Kiếp
Nguyệt Rụng Mưa Rơi
Giọt Đắng
Mưa Ngâu
Hè Cố Quốc
Tuyệt Bút
Bãi Trường Thập Nhị Liên Hoàn Khúc
Thiên Tình Sử
Kiếp Si Tình
Mối Tơ Lòng
Rượu và Tình
Ác Mộng
Mưa Trên Đảo Vắng
Dòng Thời Gian
Dạo Xuân
Tương Lai Vạn Ngày Sầu
Chán Đời
Cảnh Cố Hương
Gương Mờ Soi Bóng
Trăng Sáng Sương Rơi
Lệ Sương Thu
Đánh Đu
Bướm Vờn Hoa
Sắc Thắm Xuân Tươi
Mộng Cảnh
Kiếp sau xin chớ làm người
Mê Linh Nữ Tướng
DẤU CHÂN TRÊN TUYẾT
Quỳnh Hoa
Chòm Sao Soi Bóng
Mừng Tết Kỹ Sửu
Mừng Năm Mới
Vương Phi Mộng
TIẾNG KHÓC GIỮA ĐỒI THÔNG
Chánh Tà Tri Kỷ
Đào Nguyên Lỗi Hẹn
Chữ Tòng!
Thiên Kiều Tướng Quân

Monday, October 27, 2008

♪ Tiếu Ngạo Giang Hồ ♪ Xướng Họa Thơ Đường Luật ♥ Thơ Đường Luật Kim Bạch Kim ♥


Bài xướng
Thơ Đường Luật Kim Bạch Kim:
Chánh Tà Tri Kỷ

Nguyệt rụng Hành Sơn rải thác vàng
Lơ thơ lá đổ báo thu sang
Dòng sông vắng lặng thuyền lìa bến
Ngọn gió lao xao nhạn lạc đàn
Lảo đảo anh hùng trường tửu nhắp
Đong đưa nữ hiệp đoản đao mang
Giang hồ gác kiếm thau tay rửa
Tiếu ngạo cầm tiêu vọng vút ngàn

©
blur Kim Dung tẩu hỏa nhập thơ gelakguling
***
Họa mượn vần
Thơ Đường Luật Hoàng Thứ Lang:
Chánh Tà Tri Kỷ

Trên cây lá đã đổ màu vàng
Ngọn gió thu về tiết chớm sang
Phẳng lặng dòng sông dài uốn khúc
Bơ vơ tiếng nhạn lạc tìm đàn
Buông gươm thế sự không buồn nhắc
Gác kiếm giang hồ chẳng nặng mang
Hiệp nữ hùng anh chung lối mộng
Ngao du cảnh nước biếc non ngàn

Hoàng Thứ Lang
©

***



Tiếu Ngạo Giang Hồ 2001
Laughing in the Wind

Coi thêm Video nhạc Hàn Quốc:Goong - Princess hours
 
Đọc thêm thơ của Kim Bạch Kim
Mận với Đào
Chờ Nhau Bên Kia Cầu Ô Thước
Ngẫm Tình Đời
Trong Mắt Anh Tôi Thấy Địa Đàng
Chúc Tết Nhâm Thìn
Chúc Xuân 
 Năm Nhâm Thìn
Xuân Nhâm Thìn
Tuyết Đầu Xuân
Thu Trên Giàn Mướp Đắng 
Bông Hồng Không Gai 
Mưa Tím
Giấc Điệp và Năm Canh
One Way Ticket to the Galaxy
Hững Hờ Xuân
Cỏi Tương Tư
Hè Việt Nam
Dạo Chơi Ngắm Cảnh
Thung Lũng Tím
Trầm Tư Mặc Tưởng
Dòng Sông Đẹp với nhiều Giai Nhân
Tết Đến Xuân Tân Mẹo
Tưởng!
Xuân Canh Dần
Xuân Viễn Xứ
Sầu Đông
Nguyệt Đùa
Cảnh Đêm Thu
Chơi Cờ Uống Rượu
Tết Trung Thu
Âm Dương Cách Biệt
Đoạn Trường Tương Tư
Trăng Soi Phận Kiều
Trăng Dưới Nước
Vào Thu
Giọt Đắng Đêm Thu
Thiên Thu
Trọn Một Kiếp
Nguyệt Rụng Mưa Rơi
Giọt Đắng
Mưa Ngâu
Hè Cố Quốc
Tuyệt Bút
Bãi Trường Thập Nhị Liên Hoàn Khúc
Thiên Tình Sử
Kiếp Si Tình
Mối Tơ Lòng
Rượu và Tình
Ác Mộng
Mưa Trên Đảo Vắng
Dòng Thời Gian
Dạo Xuân
Tương Lai Vạn Ngày Sầu
Chán Đời
Cảnh Cố Hương
Gương Mờ Soi Bóng
Trăng Sáng Sương Rơi
Lệ Sương Thu
Đánh Đu
Bướm Vờn Hoa
Sắc Thắm Xuân Tươi
ĐƯA NÀNG TÌM ĐỘNG HOA VÀNG
Mộng Cảnh
Kiếp sau xin chớ làm người
Mê Linh Nữ Tướng
DẤU CHÂN TRÊN TUYẾT
Quỳnh Hoa
Chòm Sao Soi Bóng
Mừng Tết Kỹ Sửu
Mừng Năm Mới
Vương Phi Mộng
TIẾNG KHÓC GIỮA ĐỒI THÔNG
Đào Nguyên Lỗi Hẹn
Chữ Tòng!
Thiên Kiều Tướng Quân

Thiên Thai Tống Biệt ♣ Xướng Họa thơ Đường Luật ♥ Thơ Đường Luật Kim Bạch Kim ♥

Thiên Thai Tống Biệt

Lá Đào rơi rắc lối thiên thai
Suối tiển oanh đưa những ngậm ngùi
Nữa năm tiên cảnh
Một bước trần ai
Ước cũ duyên thừa có thế thôi
Đá mòn rêu nhạt
Nước chảy huê trôi
Cái hạt bay lên vút tận trời
Trời đất từ nay xa cách mãi
Cửa động
Đầu non
Đường lối cũ
Nghìn năm thơ thẩn bóng trăng chơi

Tản Đà

Nhận xét của kbk: Bài thơ "Thiên Thai Tống Biệt" của Tản Đà tuy có vài điệp ngữ, làm theo lối thơ tự do, từ ngữ rất giản dị. Nhưng hơn 100 năm sau vẫn có thể làm cho người đọc cảm xúc, thấm thía rơi nước mắt? Vì thơ mang hồn của thi sĩ hay người đọc chính là Lưu Thần hay Nguyễn Triệu?

Du Tiên Yến Khoa - Mai Tuấn
***

Nhạc sĩ: Văn Cao
Thơ: Hoàng Thoại
Ca sĩ: Hoàng Oanh

Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng
Nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Đào Nguyên
Kìa đường lên tiên, kìa nguồn hương duyên
Theo gió tiếng đàn xao xuyến
Phím tơ lưu luyến, mấy cung u huyền
Mấy cung trìu mến như nước reo mạn thuyền.

Âm ba thoáng rung cánh đào rơi
Nao nao bầu sương khói phủ quanh trời
Lênh đênh dưới hoa chiếc thuyền lan
Quê hương dần xa lấp núi ngàn
Bâng khuâng chèo khua nước Ngọc Tuyền
Ai hát trên bờ Đào Nguyên.

Thiên Thai chốn đây Hoa Xuân chưa gặp Bướm trần gian
Có một mùa đào dòng ngày tháng chưa tàn qua một lần
Thiên Tiên chúng em xin dâng hai chàng trái đào thơm
Khúc nghê thường này đều cùng múa vui bầy tiên theo đàn.

Đèn soi trăng êm nhạc lắng tiếng quyên đây đó nỗi lòng mong nhớ

Này khúc bồng lai là cả một thiên thu trong tiếng đàn chơi vơi
Đàn xui ai quên đời dương thế
Đàn non tiên đàn khao khát khúc tình duyên.

Thiên Thai! Ánh trăng xanh mơ tan thành suối trần gian
Ái ân thiên tiên em ngờ phút mê cuồng có một lần.

Gió hắt trầm tiếng ca tiếng phách ròn lắng xa
Nhắc chi ngày xưa đó đến se buồn lòng ta
Đào Nguyên trước Lưu Nguyễn quên trần hoàn
Cùng bầy tiên đàn ca bao năm
Nhớ quê chiều nào xa khơi
Chắc không đường về Tiên nữ ơi!
Đào Nguyên trước Lưu Nguyễn khi trở về
Tìm Đào Nguyên, Đào Nguyên nơi nao ?
Những khi chiều tà trăng lên
Tiếng ca còn rền trên cõi tiên.


Bài xướng
Thơ Đường Luật Kim Bạch Kim:

Đào Nguyên Lỗi Hẹn

Xưa Lưu Nguyễn xuất tục du tiên
Một cõi bồng lai thoát muộn phiền
Thượng giới tiêu cầm sầu nhất khắc
Trần gian phượng liễu úa thiên niên
Sơn trì khói sớm nơi viên ngoại
Hải ốc mưa khuya chốn hạm tiền
Nhớ nước tương tư duyên bất tựu
Sương thu khép kín mộng đào nguyên

©

***
Họa mượn vần
Thơ Đường Luật Hoàng Thứ Lang:


Lưu Nguyễn Lạc Thai

Nguyễn Triệu Lưu Thần lạc cõi tiên
Bồng lai thoát tục lắng ưu phiền
Theo nàng ngọc nữ vui ngàn khắc
Bỏ chốn dương trần khổ vạn niên
Sống cảnh an nhiên không gấm lụa
Vui câu tự tại chẳng kim tiền
Quay về hạ giới nhiều thay đổi
Bạn cũ qui hồi chốn cửu nguyên

Hoàng Thứ Lang
©

***
Họa Vần
Thơ Đường Luật Hoàng Thứ Lang:


Nhớ Cảnh Tiên

Nhớ Nguyễn Lưu xưa tới động tiên
Tiêu dao Bột hải rũ lo phiền
Thiên Đường đáo đạt lưu tam nguyệt
Hạ giới hồi lai kí bách niên
Tuyết ảnh đâu soi vào các lí
Vân xa lại ngỡ ghé môn tiền
Lòng còn tưởng mãi Nghê Thường vũ
Mỗi độ tròn trăng lúc thượng nguyên

Hoàng Thứ Lang
©

Họa Vần
Thơ Đường Luật Hoàng Thứ Lang:
Nhớ Cảnh Tiên

Xa nàng ngọc nữ cõi thần tiên
Trở lại trần gian lắm lụy phiền
Thượng giới xuân thu không mấy khắc
Dương phàm tuế nguyệt biết bao niên
Thiên thai giã biệt buồn mai hậu
Cố quận hồi qui khổ nhản tiền
Tái đáo bồng lai phong cảnh đổi
Tìm ai để hỏi rỏ căn nguyên

Hoàng Thứ Lang
©
  
Họa Vần
Thơ Đường Luật Hoàng Thứ Lang:

Rời xa dáng hạnh chốn non tiên
Vật hoán tinh di đượm nảo phiền
Tác nhật cây xưa thành cổ thụ
Kim thời bạn cũ hóa cao niên
Thương tâm ảnh chích nơi lầu thượng
Nát dạ tỉnh đan tại sảnh tiền
Chỉ mộng quay về hư ảo ảnh
Kề vai ấp má tựa vinh nguyên

Hoàng Thứ Lang
©

***

Tản Đà tên thật Nguyễn Khắc Hiếu sanh 8.5.1888 tại Sơn tây, ngoại thành Hà Nội ngày nay. Mất 17.6.1939 thọ 51 tuổi.
Truyền thuyết "Du Tiên":
Hai chàng Lưu Thần, Nguyễn Triệu vào ngày Tết Đoan Ngọ (mùng 5 tháng 5) lên núi hái thuốc may mắn lạc vào động tiên, kết duyên cùng tiên nữ Ngọc Kiều, Giáng Tiên. Cảnh thần tiên cũng không sao xóa được nổi nhớ nhà, đã khiến họ từ giã chốn tiên cảnh để trở về cỏi trần tục. Cuộc đưa tiển của các nàng tiên nữ không có nước mắt, chỉ có lá Đào rơi.
Khi họ trở về trần gian thì không còn ai thân thuộc, bởi vì nữa năm trên thế giới của tiên là một thế kỷ của trần thế. Họ muốn quay trở lại thì không thể tìm lối vào động thiên thai được nửa.
Sự trở về của Lưu Nguyễn cũng là sự quay về với thực tại của con người mơ mộng Tản Đà ...
"Nghìn năm thơ thẩn bóng trăng chơi".

- Thiên thai cũng là tên một ngọn núi ở huyện Thiên Thai / Tiantai tỉnh Chiết Giang bên Tàu.
- Theo "Điển tích truyện Kiều" nhà xuất bản Đồng Tháp thì Lưu Thần / Nguyễn Triệu lạc vào cỏi tiên vào năm 58 đời Hán Minh đế. Ở đó một thời gian họ quay trở về thì trần thế đã hơn 200 năm trôi qua. Họ quay trở lại tìm kiếm lối vào thiên thai nhưng không tìm thấy, họ đã sống ở quê cũ cho đến đời Tấn Vũ đế (265 - 290 hoàng đế đầu tiên của nhà Tây Tấn), Lưu Thần và Nguyễn Triệu mới bỏ đi không ai còn gặp nữa.
* Hán Minh đế niên hiệu Vĩnh bình, là vị hoàng đế thứ 2 nhà Đông Hán, trị vì từ năm 57 đến 75 sau Công nguyên.
- Trong truyện Kiều của Nguyễn Du có 4 câu (389 đến 392) diễn tả lúc ba má và hai em của Kiều vắng nhà, Kiều đánh bạo sang phòng của Kim Trọng:
"Lần theo núi giả đi vòng
Cuối tường dường có nẻo thông mới vào
Xắn tay mở khóa động đào
Rẽ mây trông tỏ lối vào Thiên Thai"

1.
Lưu Nguyễn Du Thiên Thai


Thụ thập Thiên Thai thạch lộ tân
Vân hòa thảo tĩnh quýnh vô trần
Yên hà bất tỉnh sinh tiền sự
Thủy mộc không nghi mộng hậu thân
Vãng vãng kê minh nham hạ nguyệt
Thời thời khuyển phệ động trung xuân
Bất tri thử địa qui hà xứ
Tu tựu Đào nguyên vấn chủ nhân

 
Tào Đường

Tào Đường tự Nghiêu Tân, người Quế Châu tỉnh Quảng Tây bên Tàu. Ông vốn là một đạo sĩ, nên thơ mang tâm trạng nhàn dật, thoát ly. Thơ của Tào Đường miêu tả cảnh thiên nhiên, cây cỏ, sông núi như một bức tranh sơn thủy hữu tình. Bộ thơ Thiên thai của Tào Đường gồm có 5 bài, miêu tả sự gặp gỡ và cách biệt giữa Lưu Thần, Nguyễn Triệu cùng hai nàng tiên nữ ở núi Thiên Thai.

Dịch thơ:

 
Lưu Nguyễn Chơi Núi Thiên Thai


Rẽ lối Thiên Thai mới lạ lùng
Mây êm cỏ mát bụi trần không
Ráng mù kiếp trước càng mê mẩn
Rừng suối thân sau những chốc mòng
Gáy nguyệt xao xao gà dưới núi
Mách xuân văng vẳng chó trong thung
Chốn này chưa biết ai là chủ
Hãy tới đào nguyên ướm hỏi cùng 

Phạm Thiểu Du dịch

 Lưu Thần Nguyễn Triệu vào chơi Thiên Thai

Thiên thai đường đá chen cây
Mây êm cỏ lặng chẳng dây phút trần
Khói mây quên bẳng phàm căn
Tưởng sau giấc mộng ra thân suối rừng
Tiếng gà khe đá gáy trăng
Trong hang chó sủa như mừng bóng xuân
Về đâu chốn ấy xa gần
Tới đây ta hỏi chủ nhân vườn đào

Bản dịch của Trần Trọng Kim
 
 Lưu Nguyễn Lạc Thiên Thai

 Lối đá Thiên Thai mới vô ngần
Cỏ êm mây lặng chẳng bụi trần
Khói mây ráng núi quên tiền kiếp
Rừng cây dòng nước tưởng hậu thân
Non cao gà gáy mừng bóng nguyệt
Hang sâu chó sủa đón mùa xuân
Chẳng hay đất nấy xứ nào nhỉ
Phải đến vườn Đào hỏi chủ nhân

Bản dịch của Phụng Hà

***
2.
  Lưu Nguyễn Động Trung Ngộ Tiên Tử

Thiên hòa thụ sắc ái thương thương
Hà trọng lam thâm lộ diễu mang
Vân đạu mãn sơn vô điểu tước
Thủy thanh duyên giản hữu sinh hoàng
Bích sa động lý càn khôn biệt
Hồng thụ chi biên nhật nguyệt trường
Nguyện đắc hoa gian hữu nhân xuất
Miễn linh tiên khuyển phệ Lưu Lang

 Tào Đường

Dịch nghĩa

Da trời với sắc cây chen lẫn thành màu xanh biếc
Ráng nặng nề khí u ám đường đi vời vợi mênh mang
Mây phủ đầy núi vắng bóng chim sẻ
Nước chảy trong khe như tiếng sáo thổi
Cát biếc trong động tạo một khung trời riêng
Lá đỏ bên cây ngày tháng dài đăng đẳng
Ước gì trong hoa có người xuất hiện
Để chó tiên khỏi phải sủa chàng Lưu

Lưu Nguyễn gặp Tiên trong Động

Trời cây xanh biếc mượt như nhung
Khói tỏa âm u lối mịt mùng
Đầy núi mây che chim vắng bóng
Trong khe nước chảy tiếng tiêu vàng
Cát xanh hang rộng khung trời biếc
Lá đỏ cành tươi mãi tháng năm
Mong ước trong hoa người xuất hiện
Chó tiên đâu dám sủa chân chàng

Hải Đà phỏng Dịch
  
3.
Tiên Tử Tống Lưu Nguyễn Xuất Động


Ân cần tương tống xuất Thiên Thai
Tiên cảnh na năng khước tái lai
Vân dịch kỳ qui tu cưỡng ẩm
Ngọc thư vô sự mạc tần khai
Hoa đương động khẩu ưng trường tại
Thủy đáo nhân gian định bất hồi
Trù tướng khê đầu tòng thử biệt
Bích sơn minh nguyệt chiếu thương đài

 
Tào Đường

仙 子 送 刘 阮 出 洞

殷 勤 相 送 出 天 台,
仙 境 那 能 却 再 来。
云 液 每 归 须 强 饮,
玉 书 无 事 莫 频 开。
花 当 洞 口 应 长 在,
水 到 人 间 定 不 回。
惆 怅 溪 头 从 此 别,
碧 山 明 月 照 苍 苔。

曹 唐

Dịch thơ:
 
Tiên Nữ Tiễn Lưu Nguyễn Ra Động

Ân cần đưa khỏi lối Thiên Thai
Tiên cảnh khôn mong trở lại rồi
Chén rượu ngày về nên gượng uống
Phong thư vô sự chớ thường coi
Hoa nương cửa động hoa thơm mãi
Nước xuống khơi trần nước chảy xuôi
Theo tiễn bâng khuâng bên suối lạnh
Rêu ngàn non quạnh bóng trăng soi
 
Ngân Giang dịch

***

4.
Tiên Tử Động Trung Hữu Hoài Lưu Nguyễn


Bất tương thanh sắt lý nghê thường
Trần mộng na tri hạc mộng trường
Động lý hữu thiên xuân tịch tịch
Nhân gian vô lộ nguyệt mang mang
Ngọc sa dao thảo duyên khê bích
Lưu thủy đào hoa mãn giản hương
Hiểu lộ phong đăng dị linh lạc
Thử sinh vô sứ vấn lưu lang


Tào Đường

仙 子 洞 中 有 懷 劉 阮

不 將 清 瑟 理 霓 裳
塵 夢 那 知 鶴 夢 長
洞 裏 有 天 春 寂 寂
人 間 無 路 月 茫 茫
玉 沙 瑤 草 沿 溪 碧
流 水 棑 花 滿 澗 香
曉 露 風 燈 易 零 落
此 生 無 處 問 劉 郎

曹 唐


Nàng Tiên Nhớ Lưu Nguyễn

Ngón đàn biếng lựa khúc nghê thường
Ai biết hồn ai những vấn vương
Trời khóa non tiên xuân quạnh quẽ
Đường đi cõi tục nguyệt mơ màng
Men khe lá cỏ bơ thờ biếc
Đầy suối hoa đào bát ngát hương
Đèn gió sương mai nào mấy chốc
Kiếp này khôn chỗ hỏi tin chàng

Ngô Tất Tố dịch

****
5.
Lưu Nguyễn Tái Đáo Thiên Thai Bất Phục Kiến Chư Tiên Tử


Tái đáo Thiên Thai phỏng Ngọc Chân
Thương đài bạch thạch dĩ thành trần
Sinh ca tịch mịch nhàn thâm động
Vân hạc tiêu điều tuyệt cựu lân
Thảo thủ tổng phi tiền độ sắc
Yên hà bất tự vãn niên xuân
Đào hoa lưu thủy y nhiên tại
Bất kiến đương thời khuyến tửu nhân

 
Tào Đường

劉 阮 再 到 天

再 到 天 台 訪 玉 真
青 苔 白 石 已 成 塵
笙 歌 寂 寞 閑 深 洞
雲 鶴 蕭 條 絕 舊 鄰
草 樹 總 非 前 度 色
煙 霞 不 似 往 年 春
桃 花 流 水 依 然 在
不 見 當 時 勸 酒 人
曹 唐

Dịch thơ:
Lưu Nguyễn Trở Lại Núi Thiên Thai Không Gặp Các Tiên Nữ
Lại tới Thiên Thai hỏi Ngọc Chân
Rêu xanh đá trắng nhuộm màu trần
Đàn im ca vắng trơ hang rỗng
Hạc lặng mây lờ dứt nghĩa thân
Cây cỏ rày xem ngơ ngẩn sắc
Khói sương nay cũng hững hờ xuân
Hoa đào nước chảy y như cũ
Chén rượu khuyên mời vắng chủ nhân
 
K.D dịch
* Ngọc Chân: tên tiên của Dương Quý Phi.

Lưu Nguyễn Lại Đến Thiên Thai

Non thai lối cũ hỏi người xưa
Đá trắng rêu xanh những bụi dơ
Quạnh quẽ hang sâu đàn hát vắng
Đìu hiu xóm cũ hạc mây thưa
Cỏ cây thay hẳn màu năm trước
Mây dáng còn đâu vẻ bấy giờ
Hờ hững hoa đào theo nước suối
Nào người kê chuốc lúc say sưa

Ngô Tất Tố dịch

Tìm nàng trở lại núi Thiên thai
Đá trắng rêu xanh bụi tả tơi
Hang thẳm đàn ca im lặng tiếng
Xóm xưa mây bạc xác xơ nơi
Cỏ cây năm trước không tươi nữa
Mây khói xuân qua nhạt thắm rồi
Nước vẫn êm trôi đào vẫn nở
Rượu mời ngày ấy thấy đâu ai
Trần Trọng San dịch


Đọc thêm thơ của Kim Bạch Kim
Mận với Đào
Chờ Nhau Bên Kia Cầu Ô Thước
Ngẫm Tình Đời
Trong Mắt Anh Tôi Thấy Địa Đàng
Chúc Tết Nhâm Thìn
Chúc Xuân
Năm Nhâm Thìn
Xuân Nhâm Thìn
Tuyết Đầu Xuân 
Thu Trên Giàn Mướp Đắng
Bông Hồng Không Gai 
Mưa Tím
Giấc Điệp và Năm Canh
One Way Ticket to the Galaxy
Hững Hờ Xuân
Cỏi Tương Tư
Hè Việt Nam
Dạo Chơi Ngắm Cảnh
Thung Lũng Tím
Trầm Tư Mặc Tưởng
Dòng Sông Đẹp với nhiều Giai Nhân
Tết Đến Xuân Tân Mẹo
Tưởng!
Xuân Canh Dần
Xuân Viễn Xứ
Sầu Đông
Nguyệt Đùa
Cảnh Đêm Thu
Chơi Cờ Uống Rượu
Tết Trung Thu
Âm Dương Cách Biệt
Đoạn Trường Tương Tư
Trăng Soi Phận Kiều
Trăng Dưới Nước
Vào Thu
Giọt Đắng Đêm Thu
Thiên Thu
Trọn Một Kiếp
Nguyệt Rụng Mưa Rơi
Giọt Đắng
Mưa Ngâu
Hè Cố Quốc
Tuyệt Bút
Bãi Trường Thập Nhị Liên Hoàn Khúc
Thiên Tình Sử
Kiếp Si Tình
Mối Tơ Lòng
Rượu và Tình
Ác Mộng
Mưa Trên Đảo Vắng
Dòng Thời Gian
Dạo Xuân
Tương Lai Vạn Ngày Sầu
Chán Đời
Cảnh Cố Hương
Gương Mờ Soi Bóng
Trăng Sáng Sương Rơi
Lệ Sương Thu
Đánh Đu
Bướm Vờn Hoa
Sắc Thắm Xuân Tươi
ĐƯA NÀNG TÌM ĐỘNG HOA VÀNG
Mộng Cảnh
Kiếp sau xin chớ làm người
Mê Linh Nữ Tướng
DẤU CHÂN TRÊN TUYẾT
Quỳnh Hoa
Chòm Sao Soi Bóng
Mừng Tết Kỹ Sửu
Mừng Năm Mới
Vương Phi Mộng
TIẾNG KHÓC GIỮA ĐỒI THÔNG
Chánh Tà Tri Kỷ
Chữ Tòng!
Thiên Kiều Tướng Quân

Kim Bạch Kim 鉑 Thơ Đường Luật Chuyện ngắn sáng tác Chuyện vui Đố vui Phong Thủy Tin Tức

Danh Mục kimlong9999.blogspot.com

Lịch ngày Ta Phong Thủy 3 Toa Thuốc, Rượu Bổ Dương: Thốc Kê Hoàn, Thần Tiên Tửu, Thung dung Xà Sàng Tửu Trúng Số Độc Đắc Khui Luôn Jackpot Lời Than Theo Gió Nấu Ăn Kiều đoạn cuối Đố vui Video Hài Architecture Tình Sử Huyền Trân Chế Mân Tên Giang Hồ Tóm Tắt Nội Dung Một Số Phim Hay herald sun news Phim List Nhạc Việt newsweek Vị Trí Mụt Ruồi và Tướng Số Thơ Sưu Tầm Truyện Kiều đoạn đầu abc news daily mail news Tin Tức - Kiến Thức Đàn Ông Thua Chó Chuyện Vui Máy Mắt Đoán Điềm Chuyện Ngắn Kim Bạch Kim Đoạn Trường Tương Tư Anh Hùng Việt English Số Đề Korea Music Nguyễn An Kiến Trúc Sư Tài Ba Xây Tử Cấm Thành Trung Quốc Đọc và Suy Ngẫm cnn news Đồng tình luyến ái của các Hoàng đế trong lịch sử tàu Trăng thề vườn Thúy ** Phận Kiều ♥ Đường Luật Kim Bạch Kim ♥ Chung Một Mái Nhà Đoán Số Mệnh Pha Lê & Thủy Tinh Tiếng Việt Nam Bắc Con Gái Ba Miền Bắc Trung Nam Truyền Thuyết Quỳnh Hương Phụ Nữ Việt Nam Đáng Được Khâm Phục Những Món Ăn Kinh Khủng Nhứt Thế Giới Ý Nghĩa của Kim Bạch Kim - khác biệt giữa Vàng - Vàng Trắng - Bạch Kim Quang Trung Nguyễn Huệ Đại Phá Quân Thanh Cúm Heo Thuốc Ngừa và Thuốc Trị Vi Khuẩn H1N1 Tri Kỷ Chơi Cờ Uống Rượu Ý Nghĩa của Biểu tượng chính thức trang http://kimlong9999..blogspot.com Nguyệt Đùa Bạn Heo Vài Món Ăn Đặc Biệt Miền Nam - Trung - Bắc Việt Nam 21.12.2012 Ngày Tận Thế? Kim Cương & Hột Xoàn

Popular Posts

this is a Non-Profit non-commercial website Trang không vụ lợi không buôn bán Không Quảng Cáo