Sunday, January 31, 2010

Max and Moritz

Max và Moritz
Trò nghịch thứ ba

Trong làng, tất cả mọi người đều biết
Một người có tên là Böck
(Bock có nghĩa "con đực": dê đực, hươu đực)
Áo quần thường ngày, áo quần ngày lễ lộc,
Quần dài, áo đuôi tôm,
Áo gi-lê với túi áo,
Áo khoác ấm, xà cạp
Tất cả các mặt hàng này
Người thợ may Böck đều biết làm
Hoặc có gì cần phải vá,
Cắt ra từng mảnh, sửa lại,
Hoặc thậm chí nút quần
Xút ra hoặc bị lỏng
Mặc kệ như thế nào và bất cứ ở đâu,
Ở đằng sau, đằng trước, không có vấn đề gì,
Tất cả thợ may bậc thầy Böck đều làm,
Bởi vì đó là mục đích sống của ông ta.
Vì vậy trong cộng đồng
Mọi người đều thích làm bạn với ông ấy.
 Nhưng Max và Moritz nghĩ,
Làm cho ông ta bẽ mặt ra.

Trước nhà của người thợ may bậc thầy này,
Một dòng nước chảy róc rách ngang qua.
Bắt qua dòng nước là chiếc cầu nhỏ,
Trên đó là đường đi qua.
Max và Moritz, không chậm chạp,
Dùng cưa lén cưa,
Rẹt rẹt với đầy ác ý,
Một khúc của cây cầu.
Khi hành động này xong xuôi,
Đột nhiên người ta nghe thấy tiếng kêu la:
"Hê, ra đây! Dê đực!
Thợ may, thợ may, be he, be he, be he!"
Tất cả mọi thứ Böck có thể chịu đựng được,
Không nói một lời,
Nhưng khi ông ta nghe được điều này,
 Ngược với bản tánh của mình.
Ông ta nhảy nhanh ra sân
Ngang qua ngưỡng cửa của ngôi nhà,
Bởi vì ông ta lại giựt mình
Âm thanh rất lớn: "Be he, be he, be he!"
Và ông ta đã đến cây cầu,
Rầm! cây cầu gảy từng mảnh;
Một lần nữa, tiếng kêu to: "Be he, be he, be he!"
Tủm! người thợ may biến mất!
Vừa lúc ấy,
Một cặp ngỗng bơi trờ tới,
Khi ấy Böck vì quá sợ hãi
Quơ tóm chân
Của hai con ngỗng trong tay.
Ngỗng bay và đưa ông ta lên bờ.
Vả lại tất cả những điều này
Không phải là một sự dễ chịu
Đối với câu chuyện này của Böck
Vì ông ta bị đau bao tử
Khen cho vợ ông ta, bà Böck!
Bởi vì bà ta dùng một cái bàn ủi
Đặt lên thân thể lạnh ngắt,
Đã giúp Böck trở lại bình thường,
Ngay sau đó, làng trên xóm dưới,
Xì xào: "Böck đã khoẻ mạnh trở lại!"

Đây là trò nghịch thứ ba,
Nhưng trò thứ tư sẽ tiếp theo ngay.

Third Trick

Through the town and country round
Was one Mr. Böck renowned.

Sunday coats, and week-day sackcoats,
Bob-tails, swallow-tails, and frock coats,
Gaiters, breeches, hunting-jackets;
Waistcoats, with commodious pockets,
And other things, too long to mention,
Claimed Mr. Tailor Böck's attention.
Or, if any thing wanted doing
In the way of darning, sewing,
Piecing, patching, if a button
Needed to be fixed or put on,
Any thing of any kind,
Anywhere, before, behind,
Master Böck could do the same,
For it was his life's great aim.
Therefore all the population
Held him high in estimation.

Max and Moritz tried to invent
Ways to plague this worthy gent.
Right before the Sartor's dwelling
Ran a swift stream, roaring, swelling.
This swift stream a bridge did span
And the road across it ran.

Max and Moritz (naught could awe them!)
Took a saw, when no one saw them:
Ritze-ratze! Riddle-diddle!
Sawed a gap across the middle.

When this feat was finished well,
Suddenly was heard a yell:
"Hello, there! Come out, you Böck!
Tailor, Tailor, muck! muck! muck!"
Böck could bear all sorts of jeering,
Jibes and jokes in silence hearing;

But this insult roused such anger,
Nature couldn't stand it longer.
Wild with fury, up he started,
With his yard-stick out he darted;
For once more that frightful jeer,
"Muck! muck! muck!" rang loud and clear.

On the bridge one leap he makes;
Crash! beneath his weight it breaks.

Once more rings the cry, "Muck! muck!"
In, headforemost, plumps poor Böck!

While the scared boys were skedaddling,
Down the brook two geese came paddling.
On the legs of these two geese,
With a death-clutch, Böck did seize;

And, with both geese well in hand,
Flutters out upon dry land.

For the rest he did not find
Things exactly to his mind.
Soon it proved poor Böck had brought a
Dreadful belly-ache from the water.

Noble Mrs. Böck! She rises
Fully equal to the crisis;
With a hot flat-iron, she
Draws the cold out famously.


Soon 'twas in the mouths of men,
All through town: "Böck's up again!"

This was the bad boys' third trick,
But the fourth will follow quick.
MM3Trick

Max und Moritz
Dritter Streich

Jedermann im Dorfe kannte
Einen, der sich Böck benannte.

Alltagsröcke, Sonntagsröcke,
Lange Hosen, spitze Fräcke,
Westen mit bequemen Taschen,
Warme Mäntel und Gamaschen,
Alle diese Kleidungssachen
Wußte Schneider Böck zu machen.
Oder wäre was zu flicken,
Abzuschneiden, anzustücken,
Oder gar ein Knopf der Hose
Abgerissen oder lose
Wie und wo und was es sei,
Hinten, vorne, einerlei,
Alles macht der Meister Böck,
Denn das ist sein Lebenszweck.
Drum so hat in der Gemeinde
Jedermann ihn gern zum Freunde.
Aber Max und Moritz dachten,
Wie sie ihn verdrießlich machten.

Nähmlich vor des Meisters Hause
Floß ein Wasser mit Gebrause.
 Übers Wasser führt ein Steg,
Und darüber geht der Weg.
Max und Moritz, gar nicht träge,
Sägen heimlich mit der Säge,
Ritzeratze! voller Tücke,
In die Brücke eine Lücke.
Als nun diese Tat vorbei,
Hört man plötzlich ein Geschrei:
"He, heraus! Du Ziegen-Böck!
Schneider, Schneider, meck, meck, meck!"
Alles konnte Böck ertragen,
Ohne nur ein Wort zu sagen,
Aber wenn er dies erfuhr,
Ging's ihm wider die Natur.
Schnelle springt er mit der Elle
Über seines Hauses Schwelle,
Denn schon wieder ihm zum Schreck
Tönt ein lautes: "Meck, meck, meck!"
Und schon ist er auf der Brücke,
Kracks! Die Brücke bricht in Stücke;
Wieder tönt es: "Meck, meck, meck!"
Plumps! Da ist der Schneider weg!
Grad als dieses vorgekommen,
Kommt ein Gänsepaar geschwommen,
Welches Böck in Todeshast
Krampfhaft bei den Beinen faßt.
Beide Gänse in der Hand
Flattert er auf trocknes Land.
Übrigens bei alledem
Ist so etwas nicht bequem
Wie denn Böck von der Geschichte
Auch das Magendrücken kriegte.
Hoch ist hier Frau Böck zu preisen!
Denn ein heißes Bügeleisen,
Auf den kalten Leib gebracht,
Hat es wieder gut gemacht.
Bald im Dorf hinauf, hinunter,
Hieß es: Böck ist wieder munter!

Dieses war der dritte Streich,
Doch der vierte folgt sogleich.
***
Max và Moritz
Trò nghịch thứ tư
Xét cho cùng, quy định cho là,
Rằng con người phải luôn học hỏi.
Không chỉ là abc
Đưa con người lên tới đỉnh cao;
Không chỉ có viết và đọc
Rèn luyện bản tính con người biết điều;
Không chỉ trong tính toán
Con người phải nỗ lực,
Mà còn phải học lời dạy sáng suốt
Người ta phải hứng thú lắng nghe.
Giảng dạy dưới sự hiểu biết,
  Của ông thầy Lämpel.
Cả hai đứa, Max và Moritz,
Không thích ông ta là bởi vì;
Đối với những đứa nghịch ngợm,
Không tôn trọng thầy giáo.
Bởi vì người giáo viên hiền lành
Là người ngưỡng mộ thuốc lá
Đó là điều khỏi hỏi
Sau ngày làm việc cực nhọc và phiền toái
Một người đàn ông già và tốt
Có thể làm điều ưa thích từ trái tim mình.

Max và Moritz không hề nản chí
Suy nghĩ ra những trò ranh mảnh,
Làm thế nào qua ống điếu của ông ta
Tấn công người đàn ông này.

Một ngày chủ nhật nọ
Khi ông Lämpel trung thực và hiền lành,
Trong nhà thờ với những cảm xúc
Ngồi phía trước chơi đàn đại phong cầm,
Hai đứa trẻ xấu lẻn vào
Trong nhà và trong phòng của ông ta,
Nơi ống điếu dài phía đầu có điêu khắc;
Max cầm nó trong tay;
Moritz thì từ trong túi
Kéo ra bình bột thuốc súng,
Và nhanh chóng nhét, nhét, nhét!
Bột thuốc súng vào đầu ống điếu.
Bây giờ chỉ cần âm thầm, nhanh chóng đi về nhà,
Bởi vì nhà thờ đã tan lễ.
Lämpel vừa mới khóa cửa nhà thờ
Nhẹ nhàng, bình thản
Với quyển sách và quyển tập nốt nhạc
Sau khi làm xong nhiệm vụ,
Ông ta bước đi vui vẻ
Về hướng túp lều của mình,
Và với tràn đầy lòng biết ơn
Ông ta đốt ống điếu thuốc.
"Ôi!" ông ta nói: "Niềm vui lớn nhất
Là sự hài lòng thoả mãn!"
Bùm!! Ống điếu bắt đầu
Tiếng động vang rầm, lớn khủng khiếp.
Bình cà phê và ly nước,
Hộp đựng thuốc lá, chai đựng mực,
Lò nướng, bàn, ghế ngồi
Tất cả bay tung trong tia chớp của bột thuốc súng.
Khi khói mù bay khỏi,
Người ta nhìn thấy Lämpel nhờ chúa được may mắn
Sống và nằm ngửa trên sàn nhà,
Nhưng ông ta cũng chịu thiệt hại.
Mũi, tay, mặt và lổ tai
Đen như người da đen,
Và chùm tóc còn sót lại
Bị cháy cho tới da đầu.

Ai bây giờ dạy trẻ em
Và phát triển ngành khoa học?
Ai có thể thay thế Lämpel
Các hoạt động dưới chức năng của ông ta?
Người giáo viên hút thuốc bằng cái gì,
Khi ống điếu của ông không còn dùng được nữa?
Với thời gian tất cả được chữa lành,
Chỉ có ống điếu đã làm xong nhiệm vụ.
Đây là trò nghịch thứ tư,
Trò thứ năm sẽ tiếp theo ngay.
*****
Fourth Trick

An old saw runs somewhat so:
Man must learn while here below
Not alone the A, B, C,
Raises man in dignity;
Not alone in reading, writing,
Reason finds a work inviting;
Not alone to solve the double
Rule of Three shall man take trouble;
But must hear with pleasure Sages
Teach the wisdom of the ages.
Of this wisdom an example
To the world was Master Lämpel.

For this cause, to Max and Moritz
This man was the chief of horrors;
For a boy who loves bad tricks
Wisdom's friendship never seeks.
With the clerical profession
Smoking always was a passion;
And this habit without question,
While it helps promote digestion,
Is a comfort no one can
Well begrudge a good old man,
When the day's vexations close,
And he sits to seek repose.

Max and Moritz, flinty-hearted,
On another trick have started;
Thinking how they may attack a
Poor old man through his tobacco.

Once, when Sunday morning breaking,
Pious hearts to gladness waking,
Poured its light where, in the temple,
At his organ sate Herr Lämpel,

These bad boys, for mischief ready,
Stole into the good man's study,
Where his darling meerschaum stands.
This, Max holds in both his hands;
While young Moritz (scapegrace born!)
Climbs, and gets the powderhorn,
And with speed the wicked soul
Pours the powder in the bowl.

Hush, and quick! now, right about!
For already church is out.
Lämpel closes the church-door

Glad to seek his home once more;
All his service well got through,
Takes his keys, and music too,
And his way, delighted, wends
Homeward to his silent friends.

Full of gratitude he there
Lights his pipe, and takes his chair.

"Ah!" he says, "no joy is found
Like contentment on earth's round!"

Fizz! whizz! bum! The pipe is burst,
Almost shattered into dust.
Coffee-pot and water-jug,
Snuff-box, ink-stand, tumbler, mug,
Table, stove, and easy-chair,
All are flying through the air
In a lightning-powder-flash,
With a most tremendous crash.

When the smoke-cloud lifts and clears,
Lämpel on his back appears;
God be praised! still breathing there,
Only somewhat worse for wear.

Nose, hands, eyebrows (once like yours),
Now are black as any Moor's;
Burned the last thin spear of hair,
And his pate is wholly bare.

Who shall now the children guide,
Lead their steps to wisdom's side?
Who shall now for Master Lämpel
Lead the service in the temple?
Now that his old pipe is out,
Shattered, smashed, gone up the spout?
Time will heal the rest once more,
But the pipe's best days are o'er.

This was the bad boys' fourth trick,
But the fifth will follow quick.
MM4Trick
Max und Moritz
Vierter Streich

Also lautet ein Beschluß,
Daß der Mensch was lernen muß.
Nicht allein das Abc
Bringt den Menschen in die Höh';
Nicht allein in Schreiben, Lesen
Übt sich ein vernünftig Wesen;
Nicht allein in Rechnungssachen
Soll der Mensch sich Mühe machen,
Sondern auch der Weisheit Lehren
Muß man mit Vergnügen hören.
 Daß dies mit Verstand geschah,
War Herr Lehrer Lämpel da.
Max und Moritz, diese beiden,
Mochten ihn darum nicht leiden;
 Denn wer böse Streiche macht,
Gibt nicht auf den Lehrer acht.
Nun war dieser brave Lehrer
Von dem Tabak ein Verehrer,
Was man ohne alle Frage
Nach des Tages Müh und Plage
Einem guten, alten Mann
Auch von Herzen gönnen kann.

Max und Moritz, unverdrossen,
Sinnen aber schon auf Possen,
Ob vermittelst seiner Pfeifen
Dieser Mann nicht anzugreifen.

Einstens, als es Sonntag wieder
Und Herr Lämpel, brav und bieder,
In der Kirche mit Gefühle
Saß vor seinem Orgelspiele,
Schlichen sich die bösen Buben
In sein Haus und seine Stuben,
Wo die Meerschaumpfeife stand;
Max hält sie in seiner Hand;
Aber Moritz aus der Tasche
Zieht die Flintenpulverflasche,
Und geschwinde, stopf, stopf, stopf!
Pulver in den Pfeifenkopf.
Jetzt nur still und schnell nach Haus,
Denn schon ist die Kirche aus.

Eben schließt in sanfter Ruh
Lämpel seine Kirche zu;
Und mit Buch und Notenheften
Nach besorgten Amtsgeschäften,
Lenkt er freudig seine Schritte
Zu der heimatlichen Hütte,
Und voll Dankbarkeit sodann
Zündet er sein Pfeifchen an.
"Ach!" - spricht er - "Die größte Freud"
Ist doch die Zufriedenheit!"
Rums!! - Da geht die Pfeife los
Mit Getöse, schrecklich groß.
Kaffeetopf und Wasserglas,
Tabaksdose, Tintenfaß,
Ofen, Tisch und Sorgensitz
Alles fliegt im Pulverblitz.

Als der Dampf sich nun erhob,
Sieht man Lämpel, der gottlob
Lebend auf dem Rücken liegt,
Doch er hat was abgekriegt.
Nase, Hand, Gesicht und Ohren
Sind so schwarz als wie die Mohren,
Und des Haares letzter Schopf
Ist verbrannt bis auf den Kopf.

Wer soll nun die Kinder lehren
Und die Wissenschaft vermehren?
Wer soll nun für Lämpel leiten
Seine Amtestätigkeiten?
Woraus soll der Lehrer rauchen,
Wenn die Pfeife nicht zu brauchen?
Mit der Zeit wird alles heil,
Nur die Pfeife hat ihr Teil.

Dieses war der vierte Streich,
Doch der fünfte folg sogleich.
****
Max và Moritz
Trò đùa thứ năm

 Ai trong làng quê hay ở thành phố
Có một người chú sống ở đó
Người nào lịch sự và khiêm tốn
Thì được chú ưa thích.
Vào buổi sáng người ta nói: "Chào buổi sáng"
"Chú có cần mang đến thứ gì không?"
Mang đến cho chú những gì ông ta cần phải có:
Báo, ống điếu thuốc, hộp quẹt.
Hoặc khi bị đau lưng
Bị cấn, bị cắn hoặc bị ngắc nhéo.
Người ta liền sẳn sàng
Trợ giúp sốt sắng và sẵn sàng.
Hoặc sau một trận mưa nhỏ
Làm chú hắt hơi dữ dội,
Người ta nói ngay: "Chúc sức khỏe"
"Cảm ơn!" - "Chúc sớm được dễ chịu"
Hoặc khi ông ta về nhà trễ,
Người ta cởi giày dùm cho,
Lấy dép đi trong nhà, áo choàng ngủ, nón ấm.
Đề chú không ngồi trong lạnh lẽo.
Nói chung người ta dè dặt.
Làm cho chú được vui.
Về phần của Max và Moritz
Thấy những việc đó không có gì quyến rũ.
Hãy nghĩ xem, trò nghịch xấu
Chúng thực hiện với chú Fritz!

Mọi người đều biết, con bọ tháng năm
Bọ bay như chim.
Trên cây chúng bay qua bay lại
Bay và chui và bò.
Max và Moritz, liên tục,
Lắc chúng xuống từ trên cây.
Cho rớt vào túi giấy
Nhốt những con bọ trong đó.
Dấu vào góc
Dưới mền của chú Fritz!
Liền sau đó chú Fritz đi ngủ
Đầu đội nón bằng vải,
Ông ta nhắm mắt lại,
Đắp mền lên và đi vào giấc ngủ,
Nhưng những con bọ, rột rột rẹt rẹt!
Bò ra từ nệm.
Một con bò nhanh lên trước,
Lên mũi của chú Fritz.
"Ao! ông ta hét lên, "Cái gì đây?"
Và phát hiện loài kinh tởm,
Và đầy kinh dị,
Chú vội vã nhảy ra khỏi giường.
"Ui!" - ông ta lại bắt được một số con khác
Sau gáy, ở cẳng,
Đây và đó và ở xung quanh
Nó bò, nó bay vo ve.
Chú Fritz trong khẩn cấp,
Đập và chà đạp chúng chết hết
Nhìn kìa, bây giờ thì kết thúc
Với loài bọ này!
Chú Fritz lại được yên tĩnh
Ông ta nhắm mắt lại.
Đây là trò nghịch thứ năm,
Trò thứ sáu tiếp theo ngay.
 *****
Fifth Trick

If, in village or in town,
You've an uncle settled down,
Always treat him courteously;
Uncle will be pleased thereby.
In the morning: "Morning to you!
Any errand I can do you?"
Fetch whatever he may need,
Pipe to smoke, and news to read;
Or should some confounded thing
Prick his back, or bite, or sting,
Nephew then will be near by,
Ready to his help to fly;
Or a pinch of snuff, maybe,
Sets him sneezing violently:
"Prosit! uncle! good health to you!
God be praised! much good may't do you!"
Or he comes home late, perchance:
Pull his boots off then at once,
Fetch his slippers and his cap,
And warm gown his limbs to wrap.
Be your constant care, good boy,
What shall give your uncle joy.

Max and Moritz (need I mention?)
Had not any such intention
See now how they tried their wits
These bad boys on Uncle Fritz.

What kind of a bird a May bug was,
They knew, I dare say;
In the trees they may be found,
Flying, crawling, wriggling round.

Max and Moritz, great pains taking,
From a tree these bugs are shaking.

In their cornucopiae papers,
They collect these pinching creepers.

Soon they are deposited
In the foot of uncle's bed!

With his peaked nightcap on,
Uncle Fritz to bed has gone;

Tucks the clothes in, shuts his eyes,
And in sweetest slumber lies.

Kritze! Kratze! come the Tartars
Single file from their night quarters.

And the captain boldly goes
Straight at Uncle Fritzy's nose.

"Baugh!" he cries: "what have we here?"
Seizing that grim grenadier.

Uncle, wild with fright, upspringeth,
And the bedclothes form him flingeth.

"Awtsch!" he seizes two more scape
Graces from his shin and nape.

Crawling, flying, to and fro,
Round the buzzing rascals go.

Wild with fury, Uncle Fritz
Stamps and slashes them to bits.

O be joyful! all gone by
Is the May bug's deviltry.

Uncle Fritz his eyes can close
Once again in sweet repose.

This was the bad boys' fifth trick,
But the sixth will follow quick.

MM5Trick
Fünfter Streich

Wer im Dorf oder Stadt
Einen Onkel wohnen hat,
Der sei höflich und bescheiden,
Denn das mag der Onkel leiden.
Morgens sagt man: "Guten Morgen"
Haben Sie was zu besorgen?"
Bringt ihm, was er haben muß:
Zeitung, Pfeife, Fidibus.
Oder sollt's es wo im Rücken
Drücken, beißen oder zwicken.
Gleich ist man mit Freudigkeit
Dienstbeflissen und bereit.
Oder sei's nach einer Prise.
Daß der Onkel heftig niese,
Ruft man: "Prosit!" alsogleich.
"Danke!" - "Wohl bekomm' es Euch!"
Oder kommt er spät nach Haus,
Zieht man ihm die Stiefel aus,
Holt Pantoffel, Schlafrock, Mütze,
Daß er nicht im Kalten sitze.
Kurz man ist darauf bedacht,
Was dem Onkel Freude macht.

Max und Moritz ihrerseits
Fanden darin keinen Reiz.
Denkt euch nur, welch schlechten Witz
Machten sie mit Onkel Fritz!

Jeder weiß, was so ein Mai-
Käfer für ein Vogel sei.
In den Bäumen hin und her
Fliegt und kriecht und krabbelt er.
Max und Moritz, immer munter,
Schütteln sie vom Baum herunter.
In die Tüte von Papiere
Sperren sie die Krabbeltiere.
Fort damit und in die Ecke
Unter Onkel Fritzens Decke!

Bald zu Bett geht Onkel Fritze
In der spitzen Zipfelmütze;
Seine Augen macht er zu,
Hüllt sich ein und schläft in Ruh,
Doch die Käfer, kritze, kratze!
Kommen schnell aus der Matratze.
Schon faßt einer, der voran,
Onkel Fritzens Nase an.
"Bau!" schreit er, "Was ist das hier?"
Und erfaßt das Ungetier,
Und den Onkel, voller Grausen,
Sieht man aus dem Bette sausen.
"Autsch!" - Schon wieder hat er einen
Im Genicke, an den Beinen;
Hin und her und rundherum
Kriecht es, fliegt es mit Gebrumm.
Onkel Fritz, in dieser Not,
Haut und trampelt alles tot
Guckste wohl, jetzt ist's vorbei
Mit der Käferkrabbelei!
Onkel Fritz hat wieder Ruh
Und macht seine Augen zu.

Dieses war der fünfte Streich,
Doch der sechste folgt sogleich.
*****
Trò đùa thứ sáu

Trong mùa Phục sinh xinh đẹp,
Khi những người làm bánh
Làm ra nhiều đồ ngọt
Nướng bánh và chỉnh ngay ngắn,
Max và Moritz cũng muốn
Vài thứ để dùng.
Tuy nhiên người thợ làm bánh khôn ngoan,
Đóng kín cửa tiệm lại.
Vì vậy nếu ai muốn ăn cắp,
Thì phải chui qua ống khói.
Tọt! kìa hai đứa
Tuột qua ống khói, chúng đen như quạ
Phọt! chúng rơi vào cái thùng,
Nơi có bột trong đó
Kìa! bây giờ thì hai đứa
Tất cả dính chung quanh trắng như phấn.
Nhưng với nhiều niềm vui
Chúng nhìn thấy bánh mì vắt.
Rắc! cái ghế gảy làm đôi;
Tỏm! bây giờ chúng rớt trong bột nhồi.
Bọc trọn trong bột bánh nhảo
Chúng đứng đó hình dáng thểu nảo
Liền xuất hiện người thợ làm bánh
Và nhận ra chúng trong bột bánh ngon.
Một, hai, ba! - Khi ông ta vừa nghĩ,
Làm ra hai ổ bánh mì
Trong lò lửa đã cháy đỏ
Rụp! cho vào lổ lò!
Rẹt! ông ta kéo bánh ra khỏi lửa,
Bởi bây giờ bánh đã vàng và chín.
Mọi người đều nghĩ chúng đã tiêu tùng
 Nhưng không, chúng vẫn còn sống!
Rột rột, rẹt rẹt! như hai con chuột
Cắn ăn từ trong ra hai ổ bánh mì;
Và ông thợ làm bánh la lên:
"Ôi, trời ơi! chúng chạy kìa!"
Đây là trò đùa thứ sáu,
Trò nghịch cuối cùng tiếp theo ngay.
*****
Sixth Trick

Easter days have come again,
When the pious baker men
Bake all sorts of sugar things,
Plum-cakes, ginger-cakes, and rings.
Max and Moritz feel an ache
In their sweet-tooth for some cake.

But the Baker thoughtfully
Locks his shop, and takes the key.

Who would steal, then, this must do:
Wriggle down the chimney-flue.

Ratsch! There come the boys, my Jiminy!
Black as ravens, down the chimney.

Puff! into a chest they drop
Full of flour up to the top.

Out they crawl from under cover
Just as white as chalk all over.

But the cracknels, precious treasure,
On a shelf they spy with pleasure.

Knacks! The chair breaks! down they go-

Schwapp! -into a trough of dough!

All enveloped now in dough,
See them, monuments of woe.

In the Baker comes, and snickers
When he sees the sugar-lickers.

One, two, three! the brats, behold!
Into two good brots are rolled.

There's the oven, all red-hot-,
Shove 'em in as quick as thought.

Ruff! out with 'em from the heat,
They are brown and good to eat.

Now you think they've paid the debt!
No, my friend, they're living yet.

Knusper! Knasper! like two mice,
Through their roofs they gnaw in a trice;

And the Baker cries, "You bet!
There's the rascals living yet!"

This was the bad boys' sixth trick,
But the last will follow quick.

MM6Trick
Sechste Streich

In der schönen Osterzeit,
Wenn die frommen Bäckersleut'
Viele süße Zuckersachen
Backen und zurechte machen,
Wünschten Max und Moritz auch
Sich so etwas zum Gebrauch.
Doch der Bäcker, mit Bedacht,
Hat das Backhaus zugemacht.
Also will hier einer stehlen,
Muß er durch den Schlot sich quälen.
Ratsch! Da kommen die zwei Knaben
Durch den Schornstein, schwarz wie Raben
Puff ! Sie fallen in die Kist',
Wo das Mehl darinnen ist
Da! Nun sind sie alle beide
Rundherum so weiß wie Kreide.
Aber schon mit viel Vergnügen
Sehen sie die Brezeln liegen,
Knacks! Da bricht der Stuhl entzwei;
Schwapp! Da liegen sie im Brei.
Ganz von Kuchenteig umhüllt
Stehn sie da als Jammerbild
Gleich erscheint der Meister Bäcker
Und bemerkt die Zuckerlecker.
Eins, zwei, drei! - Eh' man's gedacht,
Sind zwei Brote draus gemacht
In dem Ofen glüht es noch
Ruff ! damit ins Ofenloch!
 Ruff ! Man zieht sie aus der Glut;
Denn nun sind sie braun und gut.
Jeder denkt, die sind perdü!
Aber nein! Noch leben sie!
Knusper, knasper! wie zwei Mäuse
Fressen sie durch das Gehäuse;
Und der Meister Bäcker schrie:
"Ach herrje! Da laufen sie!"

Dieses war der sechste Streich,
Doch der letzte folgt sogleich.
*****
 Trò nghịch cuối cùng

Max và Moritz, coi chừng đó!
Bây giờ là trò đùa cuối cùng của hai đứa đây!
Tại sao hai đứa lại
Cắt lổ của cái bao bố tời?
Xem kìa, người nông dân tên Mecke
 Một trong các bao tải của ông ta.
Khi vác đi, chẳng mấy chốc
Những hột thóc bắt đầu rớt từ từ ra.
Và ngạc nhiên ông ta nói:
"Chết tiệt ơi, cái túi này có lổ"
Hê! Với tràn đầy niềm vui ông ta nhìn thấy
Max và Moritz trong đống thóc.
Ráp! trong bao tải lớn của ông
Lùa hai đứa vào trong đó.
Max và Moritz toát mồ hôi,
 Bởi vì bây giờ chúng bị đưa vào nhà xay bột.
"Ông thợ xay bột, nè, lại đây!
Xay cho tôi, xay cho nhanh!"
"Nè, đưa đây" và cho ngay vào phễu
Ông ta đổ hai tên xấu xa.
Rẹt rẹt, rạt rạt!
Cụt kịt xay cái cối.
Ở đây người ta còn thấy chúng,
Bị xay nhuyễn và cắt thành từng miếng.
Nhưng cùng lúc đó, mổ ăn
Đám gia cầm của ông thợ xay bột.
*****
Last Trick

Max and Moritz! I grow sick,
When I think on your last trick.
Why must these two scalawags
Cut those gashes in the bags?

See! the farmer on his back
Carries corn off in a sack

Scarce has he begun to travel,
When the corn runs out like gravel.

All at once he stops and cries:
"Darn it! I see where it lies!"

Ha! with what delighted eyes
Max and Moritz he espies.

Rabs! he opens wide his sack,
Shoves the rogues in Hukepack!

It grows warm with Max and Moritz,
For to mill the farmer hurries.

"Master Müller! Hallo, man!
Grind me that as quick as you can!"

"In with 'em!" Each wretched flopper
Headlong goes into the hopper.

As the farmer turns his back,
He hears the mill go "creaky! cracky!"

Here you see the bits post mortem,
Just as Fate was pleased to sort 'em.

Master Müller's ducks with speed

Gobbled up the coarse-grained feed.


MM Last Trick
Letzter Streich

Max und Moritz, wehe euch!
Jetzt kommt euer letzter Streich!
Wozu müssen auch die beiden
Löcher in die Säcke schneiden?
Seht, da trägt der Bauer Mecke
Einen seiner Maltersäcke.
Aber kaum, daß er von hinnen,
Fängt das Korn schon an zu rinnen.
 Und verwundert steht und spricht er:
"Zapperment! Dat Ding werd lichter!"
Hei! Da sieht er voller Freude
Max und Moritz im Getreide.
Rabs! In seinen großen Sack
Schaufelt er das Lumpenpack.
Max und Moritz wird es schwüle,
Denn nun geht es nach der Mühle.
"Meister Müller, he, heran!
Mahl er das, so schnell er kann!
"Her damit!" Und in den Trichter
Schüttet er die Bösewichter.
Rickeracke! Rickeracke!
Geht die Mühle mit Geknacke.
Hier kann man sie noch erblicken,
Fein geschroten und in Stücken.
Doch sogleich verzehret sie
Meister Müllers Federvieh.
*****
Lời kết thúc

Khi người trong làng biết được,
Không có dấu vết gì của sự đau buồn ở họ,
Góa phụ Bolte, nhẹ nhàng mềm mỏng,
Nói: "Nhìn xem, tôi biết ngay chúng có kết cuộc như vậy!"
"Ờ, ờ" ông thợ may Böck kêu
"Làm điều ác tâm, không phải là mục đích của cuộc sống!"
Kế đó thầy giáo Lämpel nói:
"Đây lại là một thí dụ!"
"Tất nhiên", ông thợ làm bánh nghĩ như vậy,
"Tại sao con người ngon như vậy!"
Ngay cả chú Fritz
Cho biết: "Điều này xuất phát từ trò đùa giỡn ngu!"
Nhưng người nông dân hiền
Nghĩ: "chuyện gì mắc mớ tới tôi!"
Ngắn gọn là, trong cả làng và cả vùng xung quanh
Có những lời xì xào vui vẻ:
"Cảm ơn chúa! bây giờ tất cả đều là quá khứ
Với những việc tệ hại đã xảy ra" 

**** Hiện nay cái cối xay vẫn còn tồn tại ở huyện Ebergötzen thuộc thị trấn Göttingen, ngay giữa trung tâm nước Đức.

 *****
Conclusion

In the village not a word,
Not a sign of grief was heard.
Widow Bolte speaking low,
Said, "I though it would be so!"
"None but self," cried Böck, "to blame!
Mischief is not life's true aim!"
Then said gravely teacher Lämpel,
"There again is an example!"
"To be sure! bad thing for youth,"
Said the Baker, "a sweet tooth!"
Even uncle Fritz says, "Good folks!
See what comes of stupid jokes!"
But the honest farmer: "Guy!
What concern is that to I?"
Through the place in short there went
One wide murmur of content:
"God be praised! the town is free
From this great rascality!"

END
*****

Schluß

Als man dies im Dorf erfuhr,
War von Trauer keine Spur,
Witwe Bolte, mild und weich,
Sprach "Sieh da, ich dacht es gleich!"
"Ja ja ja" rief Meister Böck
"Bosheit ist kein Lebenszweck!"
Drauf so sprach Herr Lehrer Lämpel:
"Dies ist wieder ein Exempel!"
"Freilich", meint' der Zuckerbäcker,
"Warum ist der Mensch so lecker!"
Selbst der gute Onkel Fritze
Sprach: "Das kommt von dumme Witze!"
Doch der brave Bauersmann
Dachte: Wat geiht meck dat an!
Kurz, im ganzen Ort herum
Ging ein freudiges Gebrumm:
"Got sei Dank! Nun ist's vorbei
Mit der Übeltäterei"

The Brave Tin Soldier
Max and Moritz in seven tricks - by Wilhelm Busch
The Little Match-Seller/The little Match Girl/Cô bé bán diêm by Hans Christian Andersen
The story of Augustus who would not have any soup
go there for -----> more stories of Dr. H. H.
The Little Match-Seller/The little Match Girl/Cô bé bán diêm by Hans Christian Andersen
How to get along with a limited vocabulary
The potato peeler story
How to talk to a computer
The little Girl and the Wolf

No comments:

Post a Comment

*********************************************************
Cảm ơn bạn đã ghé kimlong9999.blogspot.com
Bạn có yêu cầu hay ý kiến gì không?
Bạn vui lòng để lại đôi lời nhận xét để trang
ngày càng hoàn chỉnh hơn.

NHẬN XÉT SẼ CHƯA ĐƯỢC ĐĂNG NGAY !

Nếu không thích hiển thị TÊN
thì hảy chọn hồ sơ Anonymous "Ẩn danh"
rồi nhấn "Đăng nhận xét".
Nhấn thêm lần nửa nếu có thông tin báo lỗi.
KimLong9999 chúc bạn một ngày thật đẹp và vui vẻ.
*********************************************************
Thank you for your visit and welcome to our blog!
Take a moment and look around.
Let us know what you think about this blog by leaving a comment.
YOUR COMMENT NEEDS TO BE APPROVED
BEFORE IT WILL APPEAR.
THANKS EVERYONE FOR PATIENTS.
Have a nice day.
* KimLong9999 *
*********************************************************
Vielen Dank für den Besuch!
Sie können Ihre Kommentare und Anregungen hier hinterlassen.
DIE KOMMENTARE WERDEN MODERIERT
und WERDEN NICHT SOFORT ANGEZEIGT.
Bitte haben Sie etwas Geduld!
Einen schönen Tag noch...
* Bạch Kim *
*********************************************************
Merci pour votre visite!
Vous pouvez laisser vos commentaires et suggestions ici.
LES COMMENTAIRE DOIT ÊTRE APPROUVÉ AVANT D'ÊTRE AFFICHÉ.
Je vous remercie beaucoup pour votre patience!
Bonne journée.
* KimLong9999 *
*********************************************************
ご訪問ありがとうございます!
ここにあなたはあなたのコメントや提案を残すことができます。
コメントはすぐには表示されません。
辛抱してくれてありがとう。
良い一日を!
*********************************************************

Kim Bạch Kim 鉑 Thơ Đường Luật Chuyện ngắn sáng tác Chuyện vui Đố vui Phong Thủy Tin Tức

Danh Mục kimlong9999.blogspot.com

Lịch ngày Ta Phong Thủy 3 Toa Thuốc, Rượu Bổ Dương: Thốc Kê Hoàn, Thần Tiên Tửu, Thung dung Xà Sàng Tửu Trúng Số Độc Đắc Khui Luôn Jackpot Lời Than Theo Gió Nấu Ăn Kiều đoạn cuối Đố vui Video Hài Architecture Tình Sử Huyền Trân Chế Mân Tên Giang Hồ Tóm Tắt Nội Dung Một Số Phim Hay herald sun news Phim List Nhạc Việt newsweek Vị Trí Mụt Ruồi và Tướng Số Thơ Sưu Tầm Truyện Kiều đoạn đầu abc news daily mail news Tin Tức - Kiến Thức Đàn Ông Thua Chó Chuyện Vui Máy Mắt Đoán Điềm Chuyện Ngắn Kim Bạch Kim Đoạn Trường Tương Tư Anh Hùng Việt English Số Đề Korea Music Nguyễn An Kiến Trúc Sư Tài Ba Xây Tử Cấm Thành Trung Quốc Đọc và Suy Ngẫm cnn news Đồng tình luyến ái của các Hoàng đế trong lịch sử tàu Trăng thề vườn Thúy ** Phận Kiều ♥ Đường Luật Kim Bạch Kim ♥ Chung Một Mái Nhà Đoán Số Mệnh Pha Lê & Thủy Tinh Tiếng Việt Nam Bắc Con Gái Ba Miền Bắc Trung Nam Truyền Thuyết Quỳnh Hương Phụ Nữ Việt Nam Đáng Được Khâm Phục Những Món Ăn Kinh Khủng Nhứt Thế Giới Ý Nghĩa của Kim Bạch Kim - khác biệt giữa Vàng - Vàng Trắng - Bạch Kim Quang Trung Nguyễn Huệ Đại Phá Quân Thanh Cúm Heo Thuốc Ngừa và Thuốc Trị Vi Khuẩn H1N1 Tri Kỷ Chơi Cờ Uống Rượu Ý Nghĩa của Biểu tượng chính thức trang http://kimlong9999..blogspot.com Nguyệt Đùa Bạn Heo Vài Món Ăn Đặc Biệt Miền Nam - Trung - Bắc Việt Nam 21.12.2012 Ngày Tận Thế? Kim Cương & Hột Xoàn

Popular Posts

this is a Non-Profit non-commercial website Trang không vụ lợi không buôn bán Không Quảng Cáo