Max và Moritz
7 trò đùa của hai đứa bé tinh nghịch
của tác giả Wilhelm Busch
Lời tựa
Ôi, người ta thường nghe và đọc được
Chuyện về những đứa trẻ nghịch ngợm
Giống như những thí dụ này,
Chúng có tên là Max và Moritz.
Thay vì chúng thâu thập những điều được giảng dạy
Để chuyển đổi thành người tốt,
Nhưng chúng thường cười nhạo.
Vâng, thậm chí là thủ phạm,
Vâng, chúng sẳn sàng làm những điều đó!
Trêu chọc người, hành hạ thú vật!
Ăn cắp táo, lê, mận
Điều đó chắc chắn là dễ chịu hơn
Và cũng thoải mái hơn,
Là ở nhà thờ hay trường học
Ngồi yên một chổ trên ghế.
Nhưng coi chừng, coi chừng, coi chừng!
Khi tôi nhìn vào đoạn cuối!
Ôi, đó là một điều tệ,
Điều đã xảy ra với Max và Moritz.
Và đây là những gì chúng đã làm ra,
Được vẽ và viết ra như vầy ...
Một vài người bỏ nhiều nỗ lực
Vào gia cầm thân yêu của mình
Một phần là vì cái trứng,
Của những con chim này đẻ ra,
Thứ hai nữa là bởi vì đôi lúc
Có thể ăn thịt gà nướng,
Thứ ba vì người ta cũng có thể
Sử dụng lông của chúng
Trong những cái gối và mền
Bởi vì người ta không thích nằm lạnh lẻo.
Nhìn kìa, bà góa phụ Bolte,
Bà ta cũng không thích như vậy.
Và một con gà trống tự hào.
Bây giờ phải làm gì đây?
Rất nhanh chóng, một, hai, ba,
Chúng cắt khúc bánh mì ra làm đôi,
Rồi chia hai mỗi miếng, thành bốn phần
Dày cở ngón tay út.
Chúng buộc nhưng miếng bánh mì vào sợi chỉ,
Thành đường chéo mỗi đầu một mảnh,
Và di chuyển chúng chính xác
Trong sân vườn của người phụ nữ.
Nó bắt đầu gáy:
Kikeriki! Kikerikih!
Tak, tak, tak! kìa chúng đến.
Gà trống và gà mái nuốt nhanhMỗi con nuốt vào một miếng bánh mì.
Không con nào có thể thoát khỏi.
Dựt mạnh tứ tung,
Ôi, chúng treo ở trên
Nhánh cây khô dài.
Và cổ của chúng càng lúc càng dài ra,
Tiếng la của chúng càng lúc càng sợ hãi hơn.
Và sau đó cái chết đến với chúng.
Nghe ngoài bãi đất tiếng kêu thê thảm ấy.
Với linh cảm chẳng lành, bà ta đi ra:
Nước mắt bà ta chảy ra!
"Tất cả hy vọng của tôi, tất cả khao khát của tôi,
Giấc mơ đẹp nhứt của cuộc đời tôi
Bị treo trên cây táo này!"
Bà lấy con dao,
Gở mấy con gà chết ra khỏi các sợi chỉ
Để chúng không còn bị treo nữa.
Bà ta đem chúng trở vô nhà của mình.
Nhưng trò thứ hai sẽ tiếp tục ngay.Max und Moritz
eine Lausbubengeschichte in sieben Streichen
von Wilhelm Busch
Vorwort
Ach, was muß man oft von bösen
Kinder hören oder lesen!
Wie zum Beispiel hier von diesen,
Welche Max und Moritz hießen,
Die, anstatt durch weise Lehren
Sich zum Guten zu bekehren,
Oftmals noch darüber lachten.
Ja, zur Übeltättigkeit,
Ja, dazu ist man bereit!
Menschen necken, Tiere quälen!
Äpfel, Birnen, Zwetschen stehlen
Das ist freilich angenehmer
Und dazu auch viel bequemer,
Als in Kirche oder Schule
Festzusitzen aud dem Stuhle.
Aber wehe, wehe, wehe!
Wenn ich auf das Ende sehe!
Ach, das war ein schlimmes Ding,
Wie es Max und Moritz ging.
Drum ist hier, was sie getrieben,
Abgemalt und aufgeschrieben.
Erste Streich
Mancher gibt sich viel Müh'
Mit dem lieben Federvieh
Einesteils der Eier wegen,
Welche diese Vögel legen,
Zweitens: weil man dann und wann
Einen Braten essen kann;
Drittens aber nimmt man auch
Ihre Federn zum Gebrauch
In die Kissen und die Pfühle,
Denn man liegt nicht gerne kühle.
Seht, da ist die Witwe Bolte,
Die das auch nicht gerne wollte.
Ihrer Hühner waren drei
Und ein stolzer Hahn dabei.
Max und Moritz dachten nun:
Was ist hier jetzt wohl zu tun?
Ganz geschwinde, eins, zwei, drei,
Schneiden sie sich Brot entzwei,
In vier Teile, jedes Stück
Wie ein kleiner Finger dick.
Diese binden sie an Fäden,
Übers Kreuz, ein Stück an jeden,
Und verlegen sie genau
In den Hof der guten Frau.
Kaum hat dies der Hahn gesehen,
Fängt er auch schon an zu krähen:
Kikeriki! Kikerikih!
Tak, tak, tak! da kommen sie.
Hahn und Hühner schlucken munter
Jedes ein Stück Brot hinunter.
Aber als sie sich besinnen,
Konnte keines recht von hinnen.
In die Kreuz und in die Quer
Reißen sie sich hin und her,
Flattern auf und in die Höh',
Ach herrje, herrjemine!
Ach, sie bleiben an dem langen,
Dürren Ast des Baumes hangen.
Und ihr Hals wird lang und länger,
Ihr Gesang wird bang und bänger.
Jedes legt noch schnell ein Ei,
Und dann kommt der Tod herbei.
Witwe Bolte in der Kammer
hört im Beete diesen Jammer.
Ahnungsvoll tritt sie heraus:
Ach, was war das für ein Graus!
Fließet aus dem Aug', ihr Tränen!
"All mein Hoffen, all mein Sehnen,
Meines Lebens schönster Traum
Hängt an diesem Apfelbaum!"
Tiefbetrübt und sorgenschwer
Kriegt sie jetzt das Messer her,
Nimmt die Toten von den Strängen
daß sie so nicht länger hängen.
Und mit stummen Trauerblick
Kehrt sie in ihr Haus zurück.
Dieses war der erste Streich,
doch der zweite folgt sogleich.
Max and Moritz in seven tricks - by * Wilhelm Busch
Preface
Ah, how oft we read or hear of boys
We almost stand in fear of!
For example, take these stories
of two youths, named Max and Moritz,
Who, instead of early turning
Their young minds to useful learning,
Often leered with horrid features
At their lessons and their teachers.
Look now at the empty head:
He is for mischief always ready.
Teasing creatures - climbing fences,
Stealing apples, pears, and quinces,
Is, of course, a deal more pleasant,
And far easier for the present,
Than to sit in schools or churches,
Fixed like roosters on their perches
But O dear, O dear, O deary,
When the end comes sad and dreary!
'Tis a dreadful thing to tell
That on Max and Moritz fell!
All they did this book rehearses,
Both in pictures and in verses.
We almost stand in fear of!
For example, take these stories
of two youths, named Max and Moritz,
Who, instead of early turning
Their young minds to useful learning,
Often leered with horrid features
At their lessons and their teachers.
Look now at the empty head:
He is for mischief always ready.
Teasing creatures - climbing fences,
Stealing apples, pears, and quinces,
Is, of course, a deal more pleasant,
And far easier for the present,
Than to sit in schools or churches,
Fixed like roosters on their perches
But O dear, O dear, O deary,
When the end comes sad and dreary!
'Tis a dreadful thing to tell
That on Max and Moritz fell!
All they did this book rehearses,
Both in pictures and in verses.
Max and Moritz Preface |
To most people who have leisure
Raising poultry gives great pleasure:
First, because the eggs they lay us
For the care we take repay us;
Secondly, that now and then
We can dine on roasted hen;
Thirdly, of the hen's and goose's
Feathers men make various uses.
Some folks like to rest their heads
In the night on feather beds.
One of these was Widow Bolte,
Whom the cut you see below exhibits.
Hens were hers in number three,
And a cock of majesty.
Max and Moritz took a view;
Fell to thinking what to do.
One, two, three! as soon as said,
They have sliced a loaf of bread,
Cut each piece again in four,
Each a finger thick, no more.
These to two cross-threads they tie,
Like a letter X they lie
In the widow's yard, with care
Stretched by those two rascals there.
Scarce the cock had seen the sight,
When he up and crew with might:
Cock-a doodle-doodle-doo;
Tack, tack, tack, the trio flew.
Cock and hens, like fowls unfed,
Gobbled each a piece of bread;
But they found, on taking thought,
Each of them was badly caught.
Every way they pull and twitch,
This strange cat's-cradle to unhitch;
Up into the air they fly,
Jiminee, O Jimini!
On a tree behold them dangling,
In the agony of strangling!
And their necks grow long and longer,
And their groans grow strong and stronger.
Each lays quickly one egg more,
Then they cross to the other shore.
Widow Bolte in her chamber,
By these death-cries waked from slumber,
Rushes out with bodeful thought:
Heavens! what sight her vision caught!
From her eyes the tears are streaming:
"Oh, my cares, my toil, my dreaming!
Ah, life's fairest hope," says she,
"Hangs upon that apple-tree."
Heart-sick (you may well suppose.)
For the carving-knife she goes;
Cuts the bodies from the bough,
Hanging cold and lifeless now;
And in silence, bathed in tears,
Through her house-door disappears.
This was the bad boys' first trick,
But the second follows quick.
*****
Max và Moritz
Trò nghịch thứ hai
Khi góa phụ Bolte
Bớt đi đau khổ
Bà ta suy đi nghĩ lại,
Có lẽ cách tốt nhứt làNhững con gà chết nằm dưới đây
Mặc dù chúng sớm qua đời,
Trong âm thầm tưởng niệm chúng
Tốt nhứt là đem chiên ăn.
Thừa nhận rằng sự đau buồn rất nhiều,
Khi bây giờ chúng trần trụi và trơ trẻn
Bị nhổ lông nằm trên bếp,
Chúng nó, trong những ngày tốt đẹp trước đó
Khi ở trong sân, khi ở trong vườn
Sống vui vẻ, đào xới trong cát
Ôi, bà Bolte khóc nữa,
Và con chó Spitz đứng bên cạnh.
Max và Moritz hửi thấy mùi thơm,
Nhanh chóng chúng bò lên nóc nhà
Thông qua ống khói
Chúng nhìn thấy những con gà nằm đó,
Không còn đầu và cuống họng
Thật đáng yêu được chiên trong chảo.
Với một cái dĩa
Góa phụ Bolte đi xuống tầng hầm
Bà ta đi lấy một phần bắp cải ngâm chua
Thứ mà bà ta đặc biệt đam mê,
Khi chúng được hâm ấm lên.
Trong khi đó, trên nóc nhà
Làm việc rất tích cực.
Max và Moritz đã tính trước
đã đem theo sẳn cần câu.
Vụt! dựt lên
Một con gà được kéo lên;
Vụt! Bây giờ là con số hai
Vụt! Bây giờ con số ba;
Và tiếp theo con số bốn:
Vụt! chúng tôi đã có tất cả rồi!
Mặc dù con chó Spitz thấy rất rỏ,
Và nó sủa: Quâu quâu! quâu quâu!
Nhưng chúng đã vui vẻ
Trèo từ mái nhà xuống.
Nè! rồi sẽ có một cảnh náo nhiệt cho mà xem,Bởi bà Bolte vừa trở lên,
Như trời trồng sửng sờ bà ta đứng đó,
Khi bà nhìn cái chảo.
Tất cả gà đều biến mất,
"Spitz!" - Đó là câu đầu tiên của bà ta.
"Ôi, mày Spitz, mày ... con quái vật!
Nhưng đợi đó! đợi tôi ở đó!"
Với cái muỗng to và nặng
Đập lấy đập để lên con Spitz;
Kêu to tiếng kêu đau đớn,
Bởi vì nó cảm thấy nó vô tội.
Max và Moritz trốn
ở bụi cây rào và ngáy,
Toàn bộ những con gà thơm ngon tuyệt vời
Chỉ còn một cái chân lòi ra.
Đây là trò nghịch thứ hai,
Trò thứ ba sẽ tiếp theo ngay.
Max und Moritz
Zweiter Streich
Als die gute Witwe Bolte
Sich von ihrem Schmerz erholte,
Dachte sie so hin und her,
Daß es wohl das beste wär'
Die Verstob'nen, die hienieden
Schon so frühe abgeschieden,
Ganz im stillen und in Ehren.
Gut gebraten zu verzehren.
Freilich war die Trauer groß,
Als sie nun so nackt und bloß
Abgerupft am Herde lagen,
Sie, die einst in schönen Tagen
Bald im Hofe, bald im Garten
Lebensfroh im Sande scharrten.
Ach, Frau Bolte weint aufs neu,
Und der Spitz steht auch dabei
Max und Moritz rochen dieses,
Schnell aufs Dach gekrochen! hieß es
Durch den Schornstein mit Vergnügen
Sehen sie die Hühner liegen,
Die schon ohne Kopf und Gurgeln
Lieblich in der Pfanne schmurgeln.
Eben geht mit einem Teller
Witwe Bolte in den Keller
Daß sie von dem Sauerkohle
Eine Portion sich hole,
Wofür sie besonders schwärmt,
Wenn er wieder aufgewärmt.
Unterdessen auf dem Dache
Ist man tätig bei der Sache.
Max hat schon mit Vorbedacht
Eine Angel mitgebracht.
Schnupdiwup! Da wird nach oben
Schon ein Huhn heraufgehoben;
Schnupdiwup! Jetzt Num'ro zwei
Schnupdiwup! Jetzt Num'ro drei;
Und jetzt kommt noch Num'ro vier:
Schnupdiwup! Dich haben wir!
Zwar der Spitz sah es genau,
Und er bellt: Rawau! Rawau!
Aber schon sind sie ganz munter
Fort und von dem Dach herunter.
Na! Das wird ein Spektakel geben,
Denn Frau Bolte kommt soeben;
Angewurzelt stand sie da,
Als sie nach der Pfanne sah.
Alle Hühner waren fort,
"Spitz!" - Das war ihr erstes Wort.
"Oh, du Spitz, du Ungetüm!
Aber wart! Ich komme ihm!"
Mit dem Löffel groß und schwer
Geht es über Spitzen her;
Laut ertönt sein Wehgeschrei,
Denn er fühlt sich schuldenfrei.
Max und Moritz im Verstecke
Schnarchen aber an der Hecke,
Und vom ganzen Hühnerschmaus
Guckt nur noch ein Bein heraus.
Dieses war der zweite Streich,
Doch der dritte folgt zugleich.*****
Second Trick
When the worthy Widow Bolte
(Whom the cut below exhibits)
Had recovered, on the morrow,
From the dreadful shock of sorrow,
She (as soon as grief would let her think)
Began to think 'twere better
Just to take the dead, the dear ones
(Who in life were walking her once),
And in a still noonday hour
Them, well roasted, to devour.
True, it did seem almost wicked,
When they lay so bare and naked,
Picked, and singed before the blaze,
They that once in happier days,
In the yard of garden ground,
All day long went scratching round.
Ah! Frau Bolte wept anew,
And poor Spitz was with her, too.
Max and Moritz smelt the savor.
"Climb the roof!" cried each young shaver.
Through the chimney now, with pleasure,
They behold the tempting treasure,
Headless, in the pan there, lying,
Hissing, browning, steaming, frying.
At that moment down the cellar
(Dreaming not what soon befell her)
Widow Bolte went for sour krout,
Which she would oft devour
With exceeding great desire
(Warmed a little at the fire).
Up there on the roof, meanwhile,
They are doing things in style.
Max already with forethought
A long fishing-line has brought.
Schnupdiwup! a second bird!
Schnupdiwup! up comes the third!
Presto! number four they haul!
Schnupdiwup! we have them all!
Spitz looks on, we must allow,
But he barks: Row-wow! Row-wow!
But the rogues are down instanter
From the roof, and off they canter.
Ha! I guess there'll be a humming;
Here's the Widow Bolte coming!
Rooted stood she to the spot,
When the pan her vision caught.
Gone was every blessed bird!
"Horrid Spitz!" was her first word.
"O you Spitz, you monster, you!
Let me beat him black and blue!"
And the heavy ladle, thwack!
Comes down on poor Spitz's back!
Loud he yells with agony,
For he feels his conscience free.
Max and Moritz, dinner over,
In a hedge, snored under cover;
And of that great hen-feast now
Each has but a leg to show.
This was now the second trick,
But the third will follow quick
Nghe câu chuyện ở trên do người đọc
Max and Moritz |
hoặc
Xem Tiếp chuyện 3 đến 7
15.04.2012 Sinh nhựt lần thứ 180 của Wilhelm Busch (15.4.1832 sanh tại Wiedensahl tiểu bang Niedersachen, Tây Bắc Đức, mất † 9.1.1908) là con trai trưởng (trong 7 anh chị em) của một người có cửa tiệm nhỏ buôn bán lương thực và vật dụng hàng ngày. Năm 1841 vì nhà quá đông người nên ông phải sống chung với cậu, một mục sư tin lành, tại Ebergötzen. 1847 ông đậu vào học đại học ngành cơ khí, nhưng 4 năm sau thì ông bỏ học và đăng ký vào học viện nghệ thuật thành phố Düsseldorf, nhưng ông không học lâu vì thất vọng với cách giảng dạy ở đó. Năm 1852-1853 tiếp tục học nghệ thuật tại học viện hoàng gia Bỉ. Sau một thời gian gián đoạn vì bịnh thương hàn, năm 1854 ông chuyển về Munich và ông ở đây cho tới năm 1868. Từ năm 1869 đến 1872 ông sống tại Frankfurt am Main với em trai Otto. Kết bạn với Johanna Keßler vợ của một nhân viên ngân hàng. Sau khi em rể qua đời, ông sống với em gái Fanny tại Wiedensahl cho đến năm 1898 ông dọn đến ở chung với chUá trai ở Mechtshausen. Trong khi gần 1000 tranh vẽ chủ yếu là tranh sơn dầu của ông không được nổi trội, thì tài năng vẽ tranh biếm họa của ông thu hút và gây sự chú ý đến một số nhà xuất bản, tạp chí hài hước "Lá bay - Fliegende Blätter". Năm 1859 nhà xuất bản "Munich hình ảnh khổ rộng" đăng những chuyện hình của ông. Với Max và Moritz, ông bắt đầu những tập truyện viết và xuất bản độc lập.
Wilhelm Busch là nhà thơ, họa sĩ, và người vẽ biếm họa, châm biếm, trào phúng nổi tiếng của Đức từ những năm 1870. W.B. viết nhiều truyện kèm theo hình, được coi là người đi đầu của truyện hình hài hước (comic strip; cartoon) ngày nay. Lối châm biếm của W.B. thường chế nhạo trực tiếp hoặc gián tiếp phong cách một vài hạng người hoặc một nhóm người trong xã hội. Khoảng cách giữa lối châm biếm trong tác phẩm và con người của W.B. khác biệt nhau rất nhiều. Tánh nghiêm nghị, dè dặt, kính đáo, sống về nội tâm, nhiều năm trong đời W.B. rút lui khỏi thành phố ồn ào, rút mình sống ở tỉnh lẻ.
Max und Moritz được viết và xuất bản lần đầu vào năm 1860-1863. Hai đứa trẻ này như phần đông các đứa trẻ khác, không thích học, rất linh hoạt, sáng trí, luôn luôn muốn chơi giỡn, phá phách. Đặc điểm của chuyện:
- Dù Max và Moritz chọc phá người trong làng, nhưng 2 đứa trẻ này không chứng kiến cảnh người chúng phá bị thiệt hại, mà cảnh đó chỉ dành riêng cho người đọc và xem hình.
- Có 2 điểm trong chuyện không đúng, đó là con bọ trong chuyện "phá cậu Fritz". Trong thiên nhiên con bọ này xuất hiện khoảng tháng 5 và tháng 6, trong chuyện chúng xuất hiện vào lễ Phục sinh, thường là vào đầu tháng 4 và bọ to bằng bàn tay!
- Ngoài chuyện "bị nướng thành 2 ổ bánh mì" và tất nhiên là chuyện cuối, các chuyện phá phách khác 2 đứa bé đều thành công.
- Trong toàn câu chuyện, không thấy một người lớn nào quan tâm, dạy dỗ chúng. Những người lớn là những người "bình thường", làm những nghành nghề thông thường trong xã hội như nội trợ, người chú (bác, cậu), thợ may, thầy giáo, người làm bánh, nhà nông, người xay bột, bên ngoài họ có vẽ hiền lành, người công dân gương mẫu, nhưng che đậy bên trong một sự thật đó là những kẻ "đạo đức giả", thật ra họ rất hung bạo, tàn ác, hiện rõ qua hành động và lời nói ở phần cuối.
- Đây cũng là bài học, hay lời hù dọa những đứa trẻ: "phá quá thì kết cuộc sẽ thê thảm như Max và Moritz vậy".
Wilhelm Busch là nhà thơ, họa sĩ, và người vẽ biếm họa, châm biếm, trào phúng nổi tiếng của Đức từ những năm 1870. W.B. viết nhiều truyện kèm theo hình, được coi là người đi đầu của truyện hình hài hước (comic strip; cartoon) ngày nay. Lối châm biếm của W.B. thường chế nhạo trực tiếp hoặc gián tiếp phong cách một vài hạng người hoặc một nhóm người trong xã hội. Khoảng cách giữa lối châm biếm trong tác phẩm và con người của W.B. khác biệt nhau rất nhiều. Tánh nghiêm nghị, dè dặt, kính đáo, sống về nội tâm, nhiều năm trong đời W.B. rút lui khỏi thành phố ồn ào, rút mình sống ở tỉnh lẻ.
Max und Moritz được viết và xuất bản lần đầu vào năm 1860-1863. Hai đứa trẻ này như phần đông các đứa trẻ khác, không thích học, rất linh hoạt, sáng trí, luôn luôn muốn chơi giỡn, phá phách. Đặc điểm của chuyện:
- Dù Max và Moritz chọc phá người trong làng, nhưng 2 đứa trẻ này không chứng kiến cảnh người chúng phá bị thiệt hại, mà cảnh đó chỉ dành riêng cho người đọc và xem hình.
- Có 2 điểm trong chuyện không đúng, đó là con bọ trong chuyện "phá cậu Fritz". Trong thiên nhiên con bọ này xuất hiện khoảng tháng 5 và tháng 6, trong chuyện chúng xuất hiện vào lễ Phục sinh, thường là vào đầu tháng 4 và bọ to bằng bàn tay!
- Ngoài chuyện "bị nướng thành 2 ổ bánh mì" và tất nhiên là chuyện cuối, các chuyện phá phách khác 2 đứa bé đều thành công.
- Trong toàn câu chuyện, không thấy một người lớn nào quan tâm, dạy dỗ chúng. Những người lớn là những người "bình thường", làm những nghành nghề thông thường trong xã hội như nội trợ, người chú (bác, cậu), thợ may, thầy giáo, người làm bánh, nhà nông, người xay bột, bên ngoài họ có vẽ hiền lành, người công dân gương mẫu, nhưng che đậy bên trong một sự thật đó là những kẻ "đạo đức giả", thật ra họ rất hung bạo, tàn ác, hiện rõ qua hành động và lời nói ở phần cuối.
- Đây cũng là bài học, hay lời hù dọa những đứa trẻ: "phá quá thì kết cuộc sẽ thê thảm như Max và Moritz vậy".
more stories ...
The Brave Tin Soldier
Max and Moritz in seven tricks - by Wilhelm Busch -> Xem Tiếp chuyện 3 đến 7
The story of Augustus who would not have any soup
go there for -----> more stories of Dr. H. H.
The Little Match-Seller/The little Match Girl/Cô bé bán diêm by Hans Christian Andersen
How to get along with a limited vocabulary
The potato peeler story
How to talk to a computer
The little Girl and the Wolf
The Brave Tin Soldier
Max and Moritz in seven tricks - by Wilhelm Busch -> Xem Tiếp chuyện 3 đến 7
The story of Augustus who would not have any soup
go there for -----> more stories of Dr. H. H.
The Little Match-Seller/The little Match Girl/Cô bé bán diêm by Hans Christian Andersen
How to get along with a limited vocabulary
The potato peeler story
How to talk to a computer
The little Girl and the Wolf
No comments:
Post a Comment
*********************************************************
Cảm ơn bạn đã ghé kimlong9999.blogspot.com
Bạn có yêu cầu hay ý kiến gì không?
Bạn vui lòng để lại đôi lời nhận xét để trang
ngày càng hoàn chỉnh hơn.
NHẬN XÉT SẼ CHƯA ĐƯỢC ĐĂNG NGAY !
Nếu không thích hiển thị TÊN
thì hảy chọn hồ sơ Anonymous "Ẩn danh"
rồi nhấn "Đăng nhận xét".
Nhấn thêm lần nửa nếu có thông tin báo lỗi.
KimLong9999 chúc bạn một ngày thật đẹp và vui vẻ.
*********************************************************
Thank you for your visit and welcome to our blog!
Take a moment and look around.
Let us know what you think about this blog by leaving a comment.
YOUR COMMENT NEEDS TO BE APPROVED
BEFORE IT WILL APPEAR.
THANKS EVERYONE FOR PATIENTS.
Have a nice day.
* KimLong9999 *
*********************************************************
Vielen Dank für den Besuch!
Sie können Ihre Kommentare und Anregungen hier hinterlassen.
DIE KOMMENTARE WERDEN MODERIERT
und WERDEN NICHT SOFORT ANGEZEIGT.
Bitte haben Sie etwas Geduld!
Einen schönen Tag noch...
* Bạch Kim *
*********************************************************
Merci pour votre visite!
Vous pouvez laisser vos commentaires et suggestions ici.
LES COMMENTAIRE DOIT ÊTRE APPROUVÉ AVANT D'ÊTRE AFFICHÉ.
Je vous remercie beaucoup pour votre patience!
Bonne journée.
* KimLong9999 *
*********************************************************
ご訪問ありがとうございます!
ここにあなたはあなたのコメントや提案を残すことができます。
コメントはすぐには表示されません。
辛抱してくれてありがとう。
良い一日を!
*********************************************************