Thursday, April 12, 2012

Tại Sao Ăn lại Phải Nhai?

... và những câu chuyện khi đi ăn trưa.

Ngày xửa ngày xưa, khi con người mới xuất hiện trên trái đất, họ phải nhai con heo con gà thì đúng rồi.

Nhưng thời đại ngày này, khi có đủ thứ máy: máy xay thịt, máy ép trái cây, máy xay sinh tố, máy xay bột, máy bào sợi củ và cải, nồi nấu nhừ, stick blender, v.v. Tại sao con người ăn lại phải nhai?

Lúa mì, hột gạo người ta xay nhuyễn để làm bột, bột người ta lại phí công làm cho thành sợi, bỏ độc chất (hàn the) vào cho càng dai càng tốt, ép thành sợi mì, sợi bún để rồi khi ăn người ta lại phải nhai, càng dai càng phải nhai nhiều.
Hột đậu nành người ta xay để làm tàu hủ mềm mại, mua về sao không hấp hay luộc làm canh để ăn, mà lại chiên lên cho cứng hơn để lại phải nhai? Sao kỳ vậy hén?

Mấy thứ mềm như bún như mì thì không nói gì, những thứ cứng như cục thịt, nhai riết mòn răng hoặc cục chô cô la, v.v. Những thứ phải nhai đó, nhét kẻ răng, chải răng không kỷ dễ sinh sâu răng.

Em bé khi chưa có răng, không nhai nhưng cũng có thể lớn, mạnh được mà, đúng không? 

Cũng nảy sinh từ suy nghĩ: việc gì không cần thiết thì không làm và pha trộn với một chút ít làm biếng, mà khi Kim ăn thì chọn những thứ càng ít nhai càng tốt.
Thí dụ thay vì ăn cơm, Kim ăn cháo với trứng đánh lên chiên và bỏ vô chút nước để trứng loãng dễ làm cho nó nát ra khi chiên.
Uống nước trái cây ép, cà rốt ép, thay vì phải cạp, nhai mấy thứ đó.
Ăn súp, ăn khoai luộc (để dễ lấy nĩa đè cho nhuyễn) thay vì ăn cơm.
Uống sữa, ăn yaourt thay vì ăn phô mai.
Hồi trưa này ăn dĩa quiche loraine không thịt (một loại khoai tây xắt lát mỏng, trộn trứng, nướng lên), xà lách gồm những thứ đã bào sợi và đậu que luộc, bông cải luộc mềm và cho lên đủ loại dấm (dấm rượu đỏ và trắng, dấm nho, dấm táo, balsamico, v.v) mỗi thứ có vài giọt mà cũng chua lét luôn nhưng ráng "uống dấm" và cho vào xà lách đủ loại dầu (dầu hột nho, dầu hột bí, dầu đậu phộng, v.v). Nhưng không ăn thịt cho dù thịt bầm hay cá cũng không ăn... chọn những món như dành cho người không răng.

Hình như bây giờ đã quen, khi đi chợ mua đồ ăn, Kim luôn luôn suy nghĩ đến: "không biết thứ này làm đồ ăn có phải mất công nhai nhiều hay không?" và luôn chọn những thứ càng ít nhai càng tốt.
Cho đến bây giờ cũng không thấy thèm cái gì cứng thí dụ như cơm, bánh mì, bánh kẹp, v.v.

Ăn đồ dễ tiêu giúp cho thức ăn tiêu hóa dễ dàng hơn, ăn đồ ít phải nhai giúp ích không những cho răng, và hàm ít phải hoạt động, mà còn giúp cho bao tử không phải làm việc nhiều và nhứt là thức ăn đi qua đoạn ruột non, là đoạn ruột dài nhứt (4 đến 5 mét) dễ dàng hơn. Đoạn ruột này quan trọng vì nơi đây cơ thể biến hóa thức ăn thành chất dinh dưỡng đi vào máu. Bình thường, sau khi ăn 1 giờ thì thức ăn đến ruột non và nơi đây bắt đầu hoạt động.
Thức ăn càng cứng, khó tiêu thì bộ phận tiêu hóa phải làm việc càng nhiều, đôi khi thời gian này kéo dài đến 4 hay 5 tiếng.
Nếu trọng tâm của cơ thể là việc tiêu hóa thức ăn thì người đó sẽ cảm thấy buồn ngủ, mệt mỏi, không muốn làm việc.
Khi cơ thể của những người khác còn đang chiến đấu hàng giờ trong bao tử với thịt, cá, tôm, cua, cơm, nui,... thì cơ thể của Kim có lẽ đã duyệt cho các thức ăn: (bột) củ khoai, yaourt, sữa, cháo, nước trái cây,... đi qua tới ruột non rồi. Vì vậy sau khi ăn trưa Kim ngồi nghỉ, ra ngoài trời hít thở không khí khoảng 5 phút hoặc vào phòng nghỉ nhắm mắt khoảng 15 phút là tỉnh táo lại, không mệt mỏi sau khi ăn nữa.
***
Sau đây là những câu chuyện có liên quan đến ăn uống.

Hôm nay đi ăn trưa cùng 3 người nữa, lúc Kim lấy đồ ăn để lên mâm xong ra quầy tính tiền, người tính tiền mới nhắc: "Cô quên lấy muỗng nĩa rồi phải không?". Đúng như vậy, mình quên hihi
Hôm nay chỉ cần có cái nĩa thôi àh, ăn quiche loraine và một chén xà lách và một ly nước ép của trái kiwi.

Đến bàn ngồi ăn Kim cũng là người đến bàn sau cùng, vì lúc lấy đồ ăn thì loay hoay đi đão mấy vòng xem nên ăn thứ gì...
Khi bắt đầu ăn, Kim mới kể là mình quên nĩa, được người tính tiền nhắc. 

Đứa ngồi kế bên mới nói:
"Có nhà hàng người ta cố tình cho ăn bằng tay, không có muỗng nĩa gì hết trong tiệm đó.
Ba, bốn người đi ăn chung, họ đem lên một dĩa thức ăn to để ngay giữa bàn, sau đó mạnh ai nấy thọt tay vào, bóc mà ăn". 
Kim mới nói:
"Điều đó cũng không có gì lạ, vì hiện tại ở một số nước Ả rập, Phi Châu hoặc Ấn độ, người ta cũng ăn bóc, thậm chí Phi Luật Tân họ còn ăn bóc, trên lá chuối. Chắc là để khỏi mắc công rửa chén.
Nhưng tôi không hiểu khi họ ăn súp hoặc thức ăn có sốt thì làm sao họ ăn?".
Đứa khác mới trả lời:
"Khi ăn đồ có sốt thì họ dùng loại bánh mì của Ả rập, Ấn độ (một loại bánh mì trông giống như pancake - bánh kẹp Mỹ) dùng nó để kẹp thức ăn và chấm sốt".
Kim suy nghĩ, nhưng không hỏi tiếp... Nếu một người ngán bánh mì, hoặc dị ứng với bột làm bánh mì, thì họ làm sao ăn (cà-ri chẳng hạn)?

Đứa ngồi bên cạnh kể:
"Có lần tôi đi ăn ở nhà hàng nọ, bên trong họ để đèn mờ mờ và khắp nơi giăng mạng nhện (giả), tiệm này chuyên bán xường đủ loại. Bồi bàn mặc những bộ đồ đen, trên đó có vẻ xương xường trắng, dưới ánh đèn mờ mờ trông như những bộ xương biết đi."
Kim mắc cười quá, khi nghĩ tới ... những bộ xương đem xường tới cho khách...
Đứa đó mới nói:
"Xường còn dính chút thịt, chứ không phải đem xương đến cho khách gậm !"

Đứa khác kể:
"Có một nhà hàng, họ trang trí bên trong như dưới hầm lâu đài cổ của những hiệp sĩ, và cho ăn cũng giống như vào thời kỳ trung cổ: nguyên cái đùi gà, ức gà, xường heo, xường cừu, đem ra thì khách tự dùng răng mà xé thịt vì không có dao hay nĩa. Họ đem cả cái tộ lên, bên trong đựng thức ăn gì đó.
Trước khi món chính được bưng lên, đứa này đã gọi món súp, họ có cho nó cái muỗng làm bằng gỗ để ăn. Nó ăn xong tô súp, bồi đem dẹp hết mà nó quên giữ lại cái muỗng... Đến món chính thì nó không còn muỗng để ăn, dòm không thấy bồi lãng vãng gần đó để xin cái muỗng mới, nên nó phải tự tìm cách để mà ăn... nó nói nó phải lấy cái nắp của cái tộ làm dĩa, đổ thức ăn ra rồi húp. Còn xương gà, xương cừu ăn xong có quyền muốn thảy đâu thì thảy, nó nói nó thảy đại ra sau lưng, trúng ai cũng mặc kệ, chẳng ai phàn nàn ai. Và cũng trong nhà hàng đó, họ có những cái lồng sắt để nhốt người, và cũng có người thật đang bị trói tay treo trong đó".
Kim mới hỏi nó: "Vào thời kỳ trung cổ, hiệp sĩ chắc không có chuối nãi để ăn đâu hén? Nếu tôi đi ăn ở đó, tôi sẽ gọi cho mình món tráng miệng là vài trái chuối...".
* Ông già, bà già vô đó ăn... dưới hầm (thời hiệp sĩ chưa có đèn điện) đèn cầy lu lu không thấy rõ mà đi lạng quạng (đi phòng vệ sinh, đi xin cái muỗng, v.v.) có thể té gãy tay gãy chưn như chơi, nếu vấp phải cục xương to ai quăng đại ở giữa đường (như xương đùi con heo, con cừu chẳng hạn) hoặc bồi đi vấp té, quăng tộ thức ăn nóng vào người của khách.

Đứa thứ tư nói:
"Có lần em tôi rũ đến một nhà hàng mà trong phòng ăn tối đen như mực, nhưng tôi không đi vì tôi không thích ăn nơi tối thui như vậy và cũng không thể ăn thứ mà không biết là mình đang ăn cái gì".

Theo như nó kể, thì đây là một loại nhà hàng do người mù sáng chế ra, bồi bàn là những người mù. Người ta cho rằng, nếu mình không thấy đường, thì những thứ giác khác của mình sẽ nhạy bén hơn, khẩu vị có lẽ cũng sẽ nhạy hơn ... nhưng Kim chưa bao giờ thử.

Kim mới hỏi:
"Tối thui thì làm sao đọc được thực đơn để mà gọi món mình muốn ăn?".
Suy nghĩ một lát, đứa đó mới nói:
"Có lẽ là không có nhiều lựa chọn trong nhà hàng này, có thể là người bồi bàn sẽ nói hôm nay có hai ba món gì đó, rồi khách tự chọn món A hay B hay C".
Cũng đứa đó tự hỏi:
"Tôi nghĩ là họ chỉ làm tối chổ phòng cho khách ăn thôi, chứ trong nhà bếp chắc không có tối và người đầu bếp chắc cũng không phải người mù đâu hén?", và nó nói tiếp:
"Tôi không đi ăn ở chổ ấy cũng vì tôi sợ bị móc túi, lúc nào cũng phải kè kè cái bóp bên cạnh mình."
Kim mới nói:
"Tối như mực thì tên chôm đồ cũng đâu thấy đường mà thấy bóp mày ở đâu để chôm?"
Nó mới nói:
"Ai biết được, lỡ tên chôm đồ mù thì sao?"
Ăn trưa xong, trước khi đứng dậy đi, Kim còn một thắc mắc sau cùng, hỏi nó, nhưng nó cũng không biết phải trả lời làm sao nữa...
"Tối hù như vậy, khi khách ăn xong muốn trả tiền thì làm sao để trả?
Bồi thì mù, mà khách cũng chả thấy đường"...
Nếu ra ngoài quầy sáng để trả thì biết người khách nào ngồi ở bàn nào, chổ nào và đã ăn uống những thứ gì nếu họ đi một đoàn 5-10 người?
Sưu Tầm những câu chuyện về Thế Giới Bên Kia
Nước Mắt Người Điên Tác giả Kim Bạch Kim
KHI TÔI CÒN TRẺ VÀ THON Tác giả Kim Bạch Kim
BORN TO BE A BUSINESSWOMAN Tác giả Kim Bạch Kim
CHUỘT ĐI TỊ NẠN - RUỒI BỊ NGẤT XỈU Tác giả Kim Bạch Kim
DỰ TIỆC NHÀ GIÀU Tác giả Kim Bạch Kim
NÀNG ẾCH Đi Dạo Tác giả Kim Bạch Kim
RỪNG CÂY BIẾT ĐI Tác giả Kim Bạch Kim
ĐÀN ÔNG THUA CON CHÓ của cùng tác giả
300% MAY MẮN CHO CHẮC ĂN Tác giả Kim Bạch Kim
TRÚNG SỐ ĐỘC ĐẮC-KHUI LUÔN JACKPOT Tác giả Kim Bạch Kim
NỤ HÔN ĐẦU KHÓ QUÊN Tác giả Kim Bạch Kim
NGƯỜI ĐẦU TIÊN Tác giả Kim Bạch Kim
CHUYỆN GIANG HỒ Tác giả Kim Bạch Kim
VÌ SAO PHỤ NỮ VIỆT NAM ĐÁNG ĐƯỢC KHÂM PHỤC Tác giả Kim Bạch Kim

No comments:

Post a Comment

*********************************************************
Cảm ơn bạn đã ghé kimlong9999.blogspot.com
Bạn có yêu cầu hay ý kiến gì không?
Bạn vui lòng để lại đôi lời nhận xét để trang
ngày càng hoàn chỉnh hơn.

NHẬN XÉT SẼ CHƯA ĐƯỢC ĐĂNG NGAY !

Nếu không thích hiển thị TÊN
thì hảy chọn hồ sơ Anonymous "Ẩn danh"
rồi nhấn "Đăng nhận xét".
Nhấn thêm lần nửa nếu có thông tin báo lỗi.
KimLong9999 chúc bạn một ngày thật đẹp và vui vẻ.
*********************************************************
Thank you for your visit and welcome to our blog!
Take a moment and look around.
Let us know what you think about this blog by leaving a comment.
YOUR COMMENT NEEDS TO BE APPROVED
BEFORE IT WILL APPEAR.
THANKS EVERYONE FOR PATIENTS.
Have a nice day.
* KimLong9999 *
*********************************************************
Vielen Dank für den Besuch!
Sie können Ihre Kommentare und Anregungen hier hinterlassen.
DIE KOMMENTARE WERDEN MODERIERT
und WERDEN NICHT SOFORT ANGEZEIGT.
Bitte haben Sie etwas Geduld!
Einen schönen Tag noch...
* Bạch Kim *
*********************************************************
Merci pour votre visite!
Vous pouvez laisser vos commentaires et suggestions ici.
LES COMMENTAIRE DOIT ÊTRE APPROUVÉ AVANT D'ÊTRE AFFICHÉ.
Je vous remercie beaucoup pour votre patience!
Bonne journée.
* KimLong9999 *
*********************************************************
ご訪問ありがとうございます!
ここにあなたはあなたのコメントや提案を残すことができます。
コメントはすぐには表示されません。
辛抱してくれてありがとう。
良い一日を!
*********************************************************

Kim Bạch Kim 鉑 Thơ Đường Luật Chuyện ngắn sáng tác Chuyện vui Đố vui Phong Thủy Tin Tức

Danh Mục kimlong9999.blogspot.com

Lịch ngày Ta Phong Thủy 3 Toa Thuốc, Rượu Bổ Dương: Thốc Kê Hoàn, Thần Tiên Tửu, Thung dung Xà Sàng Tửu Trúng Số Độc Đắc Khui Luôn Jackpot Lời Than Theo Gió Nấu Ăn Kiều đoạn cuối Đố vui Video Hài Architecture Tình Sử Huyền Trân Chế Mân Tên Giang Hồ Tóm Tắt Nội Dung Một Số Phim Hay herald sun news Phim List Nhạc Việt newsweek Vị Trí Mụt Ruồi và Tướng Số Thơ Sưu Tầm Truyện Kiều đoạn đầu abc news daily mail news Tin Tức - Kiến Thức Đàn Ông Thua Chó Chuyện Vui Máy Mắt Đoán Điềm Chuyện Ngắn Kim Bạch Kim Đoạn Trường Tương Tư Anh Hùng Việt English Số Đề Korea Music Nguyễn An Kiến Trúc Sư Tài Ba Xây Tử Cấm Thành Trung Quốc Đọc và Suy Ngẫm cnn news Đồng tình luyến ái của các Hoàng đế trong lịch sử tàu Trăng thề vườn Thúy ** Phận Kiều ♥ Đường Luật Kim Bạch Kim ♥ Chung Một Mái Nhà Đoán Số Mệnh Pha Lê & Thủy Tinh Tiếng Việt Nam Bắc Con Gái Ba Miền Bắc Trung Nam Truyền Thuyết Quỳnh Hương Phụ Nữ Việt Nam Đáng Được Khâm Phục Những Món Ăn Kinh Khủng Nhứt Thế Giới Ý Nghĩa của Kim Bạch Kim - khác biệt giữa Vàng - Vàng Trắng - Bạch Kim Quang Trung Nguyễn Huệ Đại Phá Quân Thanh Cúm Heo Thuốc Ngừa và Thuốc Trị Vi Khuẩn H1N1 Tri Kỷ Chơi Cờ Uống Rượu Ý Nghĩa của Biểu tượng chính thức trang http://kimlong9999..blogspot.com Nguyệt Đùa Bạn Heo Vài Món Ăn Đặc Biệt Miền Nam - Trung - Bắc Việt Nam 21.12.2012 Ngày Tận Thế? Kim Cương & Hột Xoàn

Popular Posts

this is a Non-Profit non-commercial website Trang không vụ lợi không buôn bán Không Quảng Cáo