Buổi hừng đông năm 1945 những ngày tháng khi đệ nhị thế chiến vừa chấm dứt, một phụ nữ tên Grace Stewart dựt mình thức giấc sau một cơn ác mộng...
Grace sống với hai đứa con Anne và Nicholas trong một ngôi biệt thự hẻo lánh trên đảo Jersey bên Anh. Ngày đêm Grace chăm sóc cho con bịnh hoạn hầu bảo đảm cho sự thoải mái, an toàn cho con.
Chồng của cô là Charles đã một năm rưỡi chiến đấu trong đội ngũ của quân lính Anh chống Đức quốc xã.
Hai đứa bé con cô mắc căn bịnh "xeroderma pigmentosum - children of the moon" bịnh nhạy cảm với ánh sáng, khi tiếp xúc với ánh sáng mặt trời hai đứa trẻ sẽ tức thì bị phát ban và sau đó bị lở loét, vì vậy ở khắp các cửa sổ biệt thự đều phủ kín bởi màn vải nhung dầy và màu sậm.
Toàn thể nhân viên phục vụ ngôi biệt thự 50 phòng đã đột nhiên biến mất một hai tuần trước đó mà không thông báo trước.
Ngày nọ, có ba người đến bấm chuông để xin giúp việc và Grace đã nhận họ, đó là quản gia bà Bertha Mills, người làm vườn ông Edmund Tuttle và đầy tớ Lydia một cô gái câm.
Grace nói rõ với họ là ở tất cả các phòng nơi hai đứa trẻ cư trú luôn luôn phải kéo kín màn ở cửa sổ và các cửa ra vào luôn luôn phải khóa sau khi ra khỏi phòng.
Càng ngày sự cố càng không thể giải thích được: cửa mở và đóng tự động, dương cầm phát âm thanh mặc dù không thấy ai ngồi đàn trong phòng cửa đã khóa, tiếng của những bước chân vang vọng khắp nhà, tiếng khóc, tiếng thì thầm nói chuyện của nhiều người nhưng không thấy mặt họ, Grace cầm súng đi săn lùng những người đột nhập nhưng cô không tìm thấy ai.
Anne nói với mẹ là cô thấy một đứa bé trai cở cùng tuổi cô tên Victor và một người phụ nữ bí ẩn đứng tuổi, tóc bạc phơ và mù đã tìm cách liên lạc để nói chuyện với cô. Anne kể một bí mật cho em trai Nicholas rằng cô thấy nhiều người muốn đuổi họ ra khỏi dinh thự.
Ít ngày sau, Grace phát hiện ra một tập ảnh cũ với hình ảnh của người đã khuất, những người đã được chụp ảnh lần cuối cùng ngay sau khi họ chết. Grace định rời khỏi nhà đến tìm vị linh mục của làng để nhờ giải thích dùm những điều siêu nhiên kỳ lạ và mong được sự giúp đỡ để ban phước cho ngôi nhà, nhưng Grace đi lạc trong sương mù dày đặc và giữa rừng cô gặp chồng cô Charles trở về từ chiến trường, có vẻ thờ ơ, mệt mỏi vì chiến tranh .
Grace trách chồng đã bỏ cô với hai con trong thời gian qua... Sáng hôm sau Charles biến mất mà không một lời tạm biệt.
Sau đó đã xảy ra một cuộc xung đột giữa Grace và cô con gái: Grace nhìn thấy một phụ nữ già vô danh trong áo mặc rửa tội của Anne, trong thực tế đó chính là Anne. Bị mẹ tấn công, mắng chửi nên bây giờ cô bé càng quẫn trí hơn.
Kể từ lúc này, tình hình trở nên căng thẳng...
Một buổi sáng, tất cả các màn cửa sổ trong ngôi biệt thự bị gở mất, Grace và hai con của cô hoảng loạn, chạy trốn trong một phòng kho không cửa sổ.
Đêm hôm sau, hai đứa trẻ tò mò lẻn ra khỏi nhà đi tìm cha... kinh hoàng vì tình cờ chúng nhìn thấy trong khu vườn dưới đống lá vàng mùa thu có ba bia mộ với tên của ba nhân viên bà Mills, ông Tuttle và Lydia. Đồng thời ngay lúc ấy, trong nhà Grace phát hiện hình ảnh của ba người nhân viên đã chết 54 năm trước đó vào tháng 12 năm 1891 bởi bịnh dịch lao phổi. Ba mẹ con chạy vào phòng khóa cửa lại, nhưng cũng ngay trong phòng ấy họ chứng kiến dưới ánh đèn cầy lập loè quanh chiếc bàn tròn có những người đang cầu cơ chiêu hồn với sự có mặt của người phụ nữ già mù bí ẩn, người đã từng liên lạc nói chuyện với Anne. Đến lúc này thì ma nhìn thấy người sống, nhưng người sống lại không thấy ma.
Người đàn bà mù, tóc bạc hỏi: "Lý do vì sao linh hồn của họ còn lẩn quẩn trong căn nhà này?" Grace mất hết bình tĩnh dùng lực siêu nhiên tấn công khách bằng cách ném tung những mẫu giấy nằm trên bàn, rung rinh bàn và luôn la lớn câu. "Chúng tôi chưa có chết !".
Những người sống giựt mình kinh ngạc khi trong lúc chiêu hồn thấy giấy bay tung toé, bàn rung rinh nhưng họ không thấy được ma, những điều kỳ quái đó đã chứng minh cho "những người khách" là ba má của Victor Marlish và người đàn bà mù là trong nhà ấy có ma.
Hóa ra, "những kẻ khác" không phải là ma mà họ chính là người bằng xương bằng thịt, còn Grace và hai con của cô trong suốt thời gian qua họ vẫn mơ hồ chưa biết họ đã chết.
Gánh nặng của người phụ nữ trẻ phải nuôi dưỡng và chăm sóc cho hai con ốm yếu trong lúc chồng của cô đi biệt tăm ở ngoài chiến trường đã làm cho cô bị cô lập không có dịp bước chân ra khỏi nhà, bị cô độc và tuyệt vọng, không kiềm chế được sự điên cuồng, cô đã giết hai đứa con bằng cách úp gối lên mặt chúng khi chúng đang ngủ và sau đó khi ý thức được việc cô đã làm, cô đã tự bắn mình tự tử vài tuần trước đó.
Kể từ lúc ấy, hồn ma của họ đã vất vưởng trong ngôi nhà.
Ngôi biệt thự đã được bán cho một gia đình người sống, lời giài thích vì sao họ nghe những bước chân vô hình, sự việc màn cửa sổ bị mở toang.
Charles cũng đã tử trận trong chiến tranh trên chiến trường bên Pháp, nhưng không ý thức được điều đó nên anh trở về gặp vợ con để tạm biệt vì hồn anh bắt buộc phải quay trở lại hiện trường nơi mà anh đã chết mặc dù lúc đó chiến tranh đã chấm dứt.
Grace tìm lại được tình cảm của cô con gái, tình thương của cô dành cho hai con thậm chí còn nhiều hơn trước, hai đứa bé "ma" cũng không còn bịnh nhạy cảm với ánh sáng nữa. Grace và con của cô liên tục nhấn mạnh câu: "Ngôi nhà này thuộc về chúng ta!" và họ nhứt quyết không bao giờ rời bỏ ngôi nhà ấy.
Bị ám ảnh bởi ngôi nhà có ma, sáng hôm sau gia đình người sống dọn hành lý lên xe hơi rời khỏi nơi đó, khi Victor từ dưới nhìn lên cửa sổ tầng trên, cậu bé nhìn thấy ba con ma đang quan sát họ.
Sau cùng, có một người trung gian treo tấm bảng trên cổng ra vào: "nhà muốn bán".
Trên đây là cốt chuyện bộ phim kinh dị của Mỹ tựa nguyên thủy "The Others" chiếu từ năm 2001 dài 110 phút do nữ diễn viên quốc tịch Mỹ gốc Úc: Nicole Kidman đóng vai chính.